Thế nhưng hàn chưa kịp nhận lấy thì Dương Khánh Vận đã nhanh tay tiếp nhận, “Vương gia vẫn nên để ta giúp người thì tốt hơn, nào, mau uống.
Lần này Tạ Đình lại ngoan ngoãn phối hợp uống, cơ thể hắn còn đang suy yếu không thể được cái gì, trước mắt cứ đề nữ nhân này bón thuốc cũng không sao.
Trịnh Lâm nhìn màn này đã không còn kinh ngạc nữa nhưng Đường Huy lại không khỏi kinh nghi.
Như lời đã nói Dương Khánh Vân đút thuốc cho hắn xong liền đứng dậy rời đi không kì kèo ở lại nữa, có điều lúc nàng vừa bước chân ra cửa thì trời lại đồ mưa, nắng nhíu mày không khỏi quay đầu vào bên trong nói: “Có thể cho ta mượn cái ô hay không?”
“Trịnh Lâm lấy cho nàng.
” Ta Đình nhìn nàng lại phần phó.
Cảm lấy cái ô từ tay Trịnh Lâm Dương Khánh Vân cảm ơn một tiếng rồi mới bụng ô đi ra.
Tạ Đình lại không tự chủ nhìn bóng dáng của nàng, nữ nhân này mục đích của nàng là gì? Hắn thật sự không thể nhìn ra.
“Sư huynh, cảm giác thế nào, còn đau hay không?”
Đường Huy nóng vội muốn biết tình hình của Tạ Đình, hắn muốn biết phương pháp của nàng cùng thuốc này có hiệu quả hay không.
Tạ Đình nghe hỏi lại cảm nhận một chút nói nói: “Bồn vương cảm giác dễ chịu hơn rất nhiều.
”
“Ta có thể xem chân của người một chút hay không?”
“Không phải lúc này người xem rồi sao?” Tạ Đình có chút bài xích người khác nhìn đùi mình, hắn biết đùi hàn không đẹp đẽ gì, ngay cả hắn còn ghét bỏ nói chỉ người khác.
“Trước khác giờ khác, sư huynh lúc nãy chẳng lẽ huynh không cảm nhận được nữ nhân kia ấn huyệt cho huynh sao?”
“Nữ nhân kia dám sờ mó bồn vương?” Sắc âm của hắn âm hàn rét lạnh, Đường Huy lại gấp gáp nói: “Sư huynh, vấn đề không phải ở chỗ này.
”
“Vậy ngươi nói xem.
”
“Lúc nãy nữ nhận kia đã dùng phương pháp bấm huyệt để giúp người giảm đau, sư huynh lúc đó người có cảm thấy gì không?”
Nghe Đường Huy hỏi hắn ngẫm nghĩ lại, lúc hắn cảm thấy đau đớn hình như có một bàn tay khẽ dạy ẩn dài hắn, lúc đó hắn cảm thấy vô cùng dễ chịu không còn đau như lúc đầu nữa, hắn cứ nghĩ bàn tay đó là của Đường Huy, không ngờ lại là nữ nhân kia sao? Trong lòng Tạ Đình hiện lên tức giận.
Đường Huy lại gấp gấp nói: “Sư huynh, thể nào, có giảm đau hay không?”
“Một chút.
” Tạ Đình mặc dù không muốn thừa nhận nhưng sự thật lại là như vậy, nữ nhân kia không biết đã làm cái gì.
“Thật sao?” Đường Huy hai mắt tỏa sáng như với được vàng.
“Um.
”
“Thật tốt quá, sư huynh lần sau huynh có bị tái phát có thể kêu nàng giúp.
” Đường Huy vui mừng nổi.
Nhưng mà nam nhân nào đó lại âm trầm nói: “Bổn vương mới không cần nữ nhân giúp mình, các nàng chỉ biết hại bổn vương.
Nghe vậy nụ cười trên khóe miệng Đường Huy tắt lim, sao hắn có thể quên mất sự huynh bị như thế này là do nữ nhân làm, nghĩ đến nữ nhân kia hắn không khỏi nghiến răng nghiến lợi nói: “Nữ nhân xấu xa kia, đừng để ta bắt được năng ta, nếu không ta băm thấy nàng.
Tạ Đình nhắm mắt lại một bộ chìm đắm trong quả khứ, khuôn mặt hiện lên đau khổ cùng hận thù, Đường Huy thấy vậy lại liếc mắt nhìn Trịnh Lâm, hai người ngầm hiểu ý nhau lùi ra ngoài.
“Đường công tử, nếu lần sau vương gia phát độc, ta có cần gọi vương phi không? Ra đến bên ngoài Trịnh Lâm lại hỏi ý kiến của hắn.
“Trước tiên quan sát kỹ nữ nhân này đã, xem rằng có mục đích gì, cẩn thận một chút, sư huynh rất nhạy cảm với nữ nhân, Trịnh Lâm người nhớ phải để ý từng nhất cử nhất động của nữ nhân đó.
” Đường Huy căn dăn.
Trịnh Lâm lại nghĩ vương phi hẳn là thật lòng nhìn vương phi cho vương gia ăn cháo uống thuốc liền biết nhưng mà Đường công tử nói đúng cần phải dò xét cẩn thận, lúc trước nữ nhân kia cũng đối tốt với vương gia khiến vương gia động lòng nhưng cuối nhân không thể tin tưởng.
cùng thì sao, lại đâm vương gia một lát, tóm lại nữ “Vâng, Đường công tử, tại hạ đã biết ”
Đường Huy không tiện ở lâu, nói xong đội ba cầu hàn lập tức rời đi, trong dây còn tại mặt của Hoàng Hậu và người kia, hắn không thể để bản thân bị lộ, hơn nữa hắn còn quay về nghiên cứu