Đường Huy thấy sư huynh mình có về tận hưởng lại nhìn Trịnh Lâm nói: “Người mau kể cho ta nghe về nữ nhân kia, rốt cuộc gần đây vương phủ đã xảy ra chuyện gì?”
Gần đây hắn bận nghiên cứu bấm huyệt nên không rành đến vương phủ xem sư huynh không ngờ vừa mới đến lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Để không làm phiền người trong phòng hai nam nhân lại tìm một chỗ không người “tâm sự
Tạ Tuấn rời khỏi tửu lầu tâm tư lại bay bổng theo nữ nhân nào đó, đây chỉ mới là lần thứ hai hắn gặp nàng mà thôi, tại sao hắn lại không ngừng nghĩ đến nàng? Lúc trước ở bữa tiệc sinh thần của mẫu phi hắn mê mắn bởi giọng nói ôn nhu của nàng nên không tự chủ được chú ý đến nàng, lần này nàng ăn nói hùng hồn hắn cũng bị thu hút, tại sao lại như vậy, có biết bao nhiều nữ nhân tài sắc hơn năng, lại ông như chịu hiển hắn lại chỉ ghi nhớ có nàng?
Hắn không hiểu cũng không muốn hiểu, lúc đi ngang qua phủ Khánh Vương hắn lại không tự chủ được vén rèm ra nhìn lướt qua cổng phủ, nữ nhân kia đang ở trong kia, hắn chỉ cần bước qua cánh cửa kia là có thể thấy nàng nhưng hắn do dự, lại có chút kìm nén lòng mình.
Không được, nàng là vương phi của Tạ Đình, hắn sao có thể nghĩ đến nàng chứ, hắn phải xóa nàng ra khỏi đầu.
Nghĩ vậy Tạ Tuần thả rèm xuống không muốn nhìn nữa, không nhìn không nghĩ tâm sẽ tinh.
Mà lúc này trong hoàng cung hoàng hậu đã bắt đầu kế hoạch của mình để đối phó với Hoàng Quý Phi, hôm nay bà ta lại gọi tất cả các phi tử đến Phương Tâm Điện, lấy lý do tỷ muội hàn huyện.
Ai cũng có mặt đầy đủ duy chỉ có Hoàng Quý Phi là còn chưa đến, Hoàng Hậu ngồi trên ghế phượng không khỏi tức giận trong lòng, tiện nhân Phi Yến kia còn chưa đến sao, nghĩ mình được hoàng thượng sủng ái liền không coi nàng ra gì sao, đáng hận mà.
Chờ thêm một khắc chung Hoàng Quý Phi mới có mặt tại Phượng Tâm Điện, tất cả phi từ đều đứng dậy hành lễ, Hoàng Hậu nhìn vậy cũng lạnh đi mấy phần.
Hoàng Quý Phi lại không hành lễ với hoàng hậu, mặc dù bà dưới hoàng hậu một bậc nhưng quyền hành ngang nhau hơn nữa bà cũng được hoàng thượng đặc cách không phải hành lễ với hoàng hậu, Về điểm này lại khiến hoàng hậu một phen ghi hận trong lòng, càng ngày càng cảm thấy Hoàng Quý Phi chưởng mắt.
“Muội muội đúng là được thánh sủng thì muốn kiểu ngạo, phải để bổn cung và các phi tử chở hơn một khác mới chịu xuất hiện.” Hoàng hậu lúc này mới lên tiếng mở miệng, giọng điệu chua lan ra khắp Thánh Tâm Điện, nghe kỹ còn có vài phần ẩn nhẫn tức giận.
“Đề tỷ tỷ cùng các muội muội chờ đợi đúng là lỗi của bồn cung, có điều hoàng thượng ở đó bổn cung muốn qua sớm cũng khó, vẫn mong hoàng hậu nương nương thứ tôi.” Hoàng Quý Phi điểm tĩnh nói lại như có như không nhìn sắc mặt đen như đáy nồi của hoàng hậu.
Rất nhiều lần hoàng hậu vẫn luôn ẩn nhẫn Hoàng
Quý Phi, bà ta nhắn đến nghen khuất lại không thể làm gì, ai bảo tiện nhân Phi Yến lại được ăn sủng của hoàng thương chứ
Nhưng mà không lâu nữa thôi bà ta sẽ khiến hoàng thượng không thể sủng hạnh nàng ta nữa.
Nghĩ vậy hoàng hậu bỏ qua tức giận trong lòng nhìn xuống dưới nói: “Các vị muội muội, lâu rồi chúng ta không có dịp được ngồi cùng nhau, hôm nay bồn cung gọi các ngươi đến là có vài chuyện muốn nói ” muốn nói cái gì.
Hoàng hậu nói xong các phi tử lại không khỏi nhìn nhau trong lòng thấp thỏm không biết hoàng hậu
Nhìn biểu hiện của các phi tử hoàng hậu lại chi nhấp trà chưa nói tiếp, ánh mắt không khỏi đảo qua nhìn thường trả như mình, ánh mắt lóe lên tia sắc bén.
Hoàng quý Phi, lại thấy nàng ta cũng thản nhiên không khí trong Phương Tâm Điện có chút ngột ngạt, một vì phi từ không nhịn được lên tiếng: “Hoàng hậu tỷ tỷ, không biết người có điều gì muốn nói với chúng ta.”
“Các người cũng biết dạo gần đây hoàng thượng bận bịu chính sự rất ít khi sủng ái hậu cung khiến không ít tỷ muội chờ trồng, ấy vậy mà Phi Yến muội muội lại có thể khiến hoàng thương