Sáng hôm sau khi Bạch Lăng Diệp mở mắt, đập vào mắt cô là lồ ng ngực rắn chắc của Hàn Trạch Dương.
Anh lúc này vẫn còn chưa tỉnh, đôi mắt nhắm lại nhưng không làm mất đi nét anh tuấn trên khuôn mặt anh, Bạch Lăng Diệp đưa tay vừa muốn đưa tay chạm vào gương mặt anh tuấn đó thì tiếng chuông điện thoại của cô chợt vang lên.
Bạch Lăng Diệp ngồi dậy với tay định tắt điện thoại tránh làm ảnh hưởng đến anh, nhưng dường như Hàn Trạch Dương đã tỉnh, anh đưa tay vòng qua ôm lấy eo cô với khuôn mặt ngái ngủ, "Mau nghe điện thoại đi!"
"À! Ừm!" Bạch Lăng Diệp liền cầm máy điện thoại lên nghe máy.
Vừa đưa lên tai đã nghe thấy giọng nói của Cố Thành: "Lăng Diệp! Cô mau xem tin tức đi! Chuyện này nên giải quyết thế nào?"
Bạch Lăng Diệp ngơ ngác, "Đợi tôi một chút! Tôi lập tức xem liền!"
"Được! Vậy cô xem xong thì nhớ gọi điện lại cho tôi!"
Cúp điện thoại, Bạch Lăng Diệp vội vã tìm kiếm tin tức, sẽ là tin tức gì mà khiến Cố Thành hốt hoảng như vậy chứ?
Mà Hàn Trạch Dương còn đang ngái ngủ, khi nghe thấy giọng nói của Cố Thành truyền ra từ trong điện thoại của cô, anh lập tức tỉnh ngủ hẳn, anh ngồi dậy vòng tay qua ôm lấy eo cô, tựa cằm lên vai cô, "Có chuyện gì vậy?"
Bạch Lăng Diệp lắc lắc đầu, "Em cũng không biết!" Nói rồi cô liền mở tin tức ra xem, vừa nhìn tới màn hình điện thoại mắt cô lập tức trợn to, trời ạ, vậy mà cô lại lên tin tức nữa rồi! Hơn nữa đối tượng lần này cùng lên tin tức với cô vậy mà là Cố Thành.
Cái tiêu đề to đùng: "Vợ sắp cưới của tổng giám đốc tập đoàn Hàn thị nghi ngờ có quan hệ không rõ với tổng giám đốc tập đoàn Bạch Long" này là gì vậy chứ?
Hơn nữa còn có ảnh chụp của cô và Cố Thành trước cửa công ty, đây chẳng phải là chụp lúc Cố Thành tiễn cô rời khỏi sao? Lại còn ảnh chụp cô và Cố Thành cùng ăn trưa trong nhà hàng, hôm đó là cô và Cố Thành tới đó bàn công việc, rõ ràng nhà hàng đó là nhà hàng tư nhân tại sao có thể bị chụp trộm chứ?
Sau khi bình tĩnh lại, Bạch Lăng Diệp liền quay đầu nói với Hàn Trạch Dương: "Trạch Dương! Anh tin em chứ? Chuyện này tuyệt đối là hiểu lầm!"
Hàn Trạch Dương bình thản gật đầu: "Ừ! Anh tin em!"
Bạch Lăng Diệp liền ôm lấy anh: "Cảm ơn anh! Anh yên tâm đi, chuyện này em sẽ giải quyết thật tốt!"
Hàn Trạch Dương xoa đầu cô: "Không cần anh giúp gì sao?"
Bạch Lăng Diệp ngẩng đầu lên nhìn anh: "Không cần! Không phải em đã nói với anh rồi sao? Đợi em giải quyết xong chuyện cá nhân, chúng ta sẽ kết hôn!"
"Ừm! Anh đợi tin tốt từ em! Nhưng trước tiên em nên đền bù cho anh đã!" nói rồi không đợi cô kịp phản ứng, Hàn Trạch Dương liền đưa kéo gáy cô lại hôn lên môi cô, tay lại không nhịn được mà vuốt v e thân thể cô.
Cảm nhận được bàn tay nóng rực của anh, Bạch Lăng Diệp vội vã đẩy anh ra: "Mau dậy đi!