Mấy ngày ăn không ngồi rồi nhàm chán của Bạch Lăng Diệp cuối cùng cũng kết thúc.
Cuối cùng cũng tới lễ tổng kết cuối năm của tập đoàn Bạch Long.
Từ sáng Bạch Lăng Diệp đã bận rộn chuẩn bị bữa sáng cho Hàn Trạch Dương đi làm.
Hàn Trạch Dương vừa từ phòng ngủ đi ra, anh bước tới ôm lấy eo Bạch Lăng Diệp với khuôn mặt còn đang ngái ngủ, "Sao hôm nay lại dậy sớm vậy?"
Bạch Lăng Diệp khẽ cười, đem trứng ốp la trong chảo cho ra đ ĩa, "Thì em muốn làm bữa sáng cho anh mà!"
Hàn Trạch Dương không nói gì khẽ vùi mặt vào cổ cô, hít lấy hương thơm trên người cô.
Sau khi ăn sáng xong, Bạch Lăng Diệp tiễn Hàn Trạch Dương đi làm, trước khi anh đi cô còn trao cho anh một nụ hôn tạm biệt, "Anh đi làm vui vẻ! À phải rồi, tối nay em có việc phải ra ngoài, nên nếu anh đi làm về thì sang nhà em ăn cơm, em có dặn tiểu hiên rồi!"
Hàn Trạch Dương hơi cau mày, nhưng cũng không có hỏi gì, anh chỉ khẽ xoa đầu cô, "Được! Vậy buổi tối em nhớ về sớm một chút! Anh ở nhà chờ em! Nếu có chuyện gì thì nhớ gọi điện cho anh!"
Bạch Lăng Diệp gật đầu, "Được rồi! Anh mau đi làm đi!" Nói rồi cô liền đẩy Hàn Trạch Dương ra khỏi nhà.
Tiễn Hàn Trạch Dương đi rồi, cô mới thở phào một hơi, quay người vào nhà.
****************
6 giờ 30 tối, tại sảnh lớn của khách sạn Bạch Khởi, người người ăn mặc sang trọng ra vào tấp nập, phóng viên đứng chật ních ở hai bên của lối vào.
Lễ tổng kết cuối năm của tập đoàn Bạch Long chính là tổ chức ở đây, những phóng viên tới đây săn tin cũng được mời theo ý của Bạch Lăng Diệp.
Trong sảnh lớn Thẩm Nhạc Y mặc một chiếc váy dạ hội hở vai màu trắng đang trò chuyện cùng với đồng nghiệp ở một góc.
"Nhạc Y! Hôm nay cô đẹp thật đấy! Cô xem, đêm nay cô chắc chắn chính là người đẹp nhất ở đây rồi!"
Thẩm Nhạc Y khẽ ngại ngùng mỉm cười, "Cô đừng có nói như vậy! Không phải mọi người hôm nay ai cũng rất đẹp sao?"
"Cô ngại ngùng gì chứ! Cô xem ánh mắt của những nhân viên nam kia đều đặt hết lên người cô rồi kìa!"
Bình thường Thẩm Nhạc Y trong công ty cũng khá nổi tiếng với nét đẹp thanh tú, hôm nay cô ta lại mặc váy dạ hội, càng phô diễn được hết các đường cong trên cơ thể cộng thêm lớp trang điểm nhẹ nhàng khiến cô ta trở nên nổi bật hẳn lên trong đám đông.
Nhưng không ai biết, để chuẩn bị những thứ này, cô ta đã phải mất một khoản tiền khá lớn để thuê lễ phục và trang điểm.
Bây giờ nhận được những lời khen như vậy khiến cô ta cảm thấy số tiền mà mình bỏ ra là không uổng phí.
Thẩm Nhạc Y khẽ cười ngượng ngùng tiếp tục nói chuyện với đồng nghiệp, điểm này lại càng thu hút những ánh nhìn của các nam nhân viên.
Mấy nhân viên nữ ở bộ phận khác lườm qua phía Thẩm Nhạc Y với ánh mắt chứa đầy hận ý.
Thẩm