Bạch Lăng Diệp cúi đầu nhìn cô ta cười lạnh, "Tha cho cô? Tại sao tôi phải tha cho cô?"
Thẩm Nhạc Y vẫn nắm chặt lấy góc áo cô, "Tôi xin cô! Đừng phong sát tôi! Nể mặt Trạch Dương, cô tha cho tôi lần này đi!"
"Nể mặt Trạch Dương? Cô dựa vào cái gì mà muốn tôi nể mặt anh ấy?"
"Vậy!.
vậy cô có thể nể mặt trong nhà tôi còn có mẹ tôi bị bệnh, mà tha cho tôi lần này được không? Tôi thật sự rất cần công việc để nuôi bà ấy!"
Bạch Lăng Diệp cười lạnh, "Tôi tại sao phải tha cho cô? Tôi cũng không phải là thánh mẫu! Cô năm lần bảy lượt bày kế chia cắt tôi và bạn trai! Thử hỏi tôi sao có thể tha thứ cho cô? Nếu cô là tôi cô sẽ tha thứ chứ?"
Thẩm Nhạc Y ngây ra, Bạch Lăng Diệp nhân cơ hội kéo áo của mình dứt khoát đi về phía trước, đi được vài bước, cô chợt dừng lại nói vọng về phía sau, "Thẩm Nhạc Y, chẳng phải trước đây cô làm ở cửa hàng đồ lưu niệm sao? Sao không quay lại đó làm việc đi?" Dứt lời cô liền bước một mạch về phía trước.
Cuối cùng cô vẫn không thể bỏ mặc người khác được, chuyện cô ta làm, không liên quan gì đến mẹ cô ta, cô không thể đứng nhìn người vô tội chịu tội cùng với cô ta, đây coi như sự giúp đỡ của cô dành cho mẹ cô ta đi.
****************
Khi Bạch Lăng Diệp về đến nhà, đèn trong phòng khách vẫn còn sáng, Hàn Trạch Dương đang ngồi trên ghế sô pha với khuôn mặt không nóng không lạnh.
Cô nhanh nhẹn thay giày sau đó đi về phía anh, ngồi xuống bên cạnh anh, liếc mắt liền thấy điện thoại trên tay anh đang phát đoạn video về buổi lễ tổng kết của tập đoàn cô, thật không ngờ tốc độ lan truyền lại nhanh như vậy.
Bạch Lăng Diệp khẽ liếc Hàn Trạch Dương, "Anh! Anh thấy rồi sao?"
"Ừ!" Hàn Trạch Dương khẽ gật đầu.
"Vậy! Vậy anh thấy sao?"
Hàn Trạch Dương kéo tay cô nhìn chằm chằm vào cô, "Lần sau không được có cử chỉ thân mật như vậy với người đàn ông khác! Còn nữa ai cho em ăn mặc hở hang như vậy ra ngoài hả?"
"Hả?" Bạch Lăng Diệp cúi đầu nhìn lễ phục trên người mình, không phải rất kín đáo sao, chỉ có phần trên hở vai thôi mà? "Khoan đã! Trọng điểm của anh rơi sai chỗ rồi có phải không? Anh không ngạc nhiên chút nào sao?"
Hàn Trạch Dương thản nhiên nhìn cô tựa như trả lời câu hỏi của cô.
Bạch Lăng Diệp nhìn chằm chằm Hàn Trạch Dương, cô đưa tay ôm lấy cánh tay anh, "Vậy ra anh đã biết từ trước rồi sao?"
"Ý em nói là chuyện gì?"
"Thì chuyện em là chủ tịch tập đoàn Bạch Long đấy!"
Hàn Trạch Dương khẽ gật đầu, "Ừm! Mới đầu anh chỉ hơi nghi ngờ, nhưng mà hôm đó nhìn thấy tài liệu trong máy tính của em liền đoán được! Hơn nữa chuyện của Lạc Vi và Lục Hạo nếu anh đoán không