Hạ Mộng Di nhìn cuốn sổ mỉm cười, "Thật tốt quá!"
Trần Nhã Tịnh từ trong phòng kính đi ra, trên tay bà còn cầm một chậu hoa nhỏ, "Hai đứa đến rồi sao?"
"Đúng vậy! Dì Trần!" Bạch Lăng Diệp mỉm cười gật đầu.
Trần Nhã Tịnh không vui liếc nhìn Bạch Lăng Diệp, "Con cũng thật là, không phải hai đứa đã kết hôn rồi sao? Tại sao vẫn còn gọi ta là dì chứ? Có phải con nên gọi ta một tiếng mẹ rồi không?"
Bạch Lăng Diệp cười ngượng ngùng, "Mẹ!"
"Con dâu ngoan!" Trần Nhã Tịnh cười một cách sảng khoái, "Từ nay về sau! Nếu Trạch Dương có bắt nạt con thì con cứ nói với ta một tiếng! Ta nhất định sẽ giúp con dạy bảo nó!"
Hàn Trạch Dương ở bên cạnh chỉ biết im lặng, từ lâu anh đã sớm biết mẹ sẽ thiên vị con dâu hơn anh, nên khi bà nói điều này anh cũng không có ý kiến gì.
Bạch Lăng Diệp mỉm cười ngọt ngào ôm lấy cánh tay Hàn Trạch Dương, "Mẹ, tối nay bọn con định mời bạn bè ăn cơm tân hôn nên tới đón hai người cùng đi!"
Hạ Mộng Di chau mày, "Mấy đứa trẻ các con tụ tập đem theo hai bà già chúng ta làm gì?"
Bạch Lăng Diệp nũng nịu ôm lấy cánh tay bà, "Mẹ, cơm tân hôn của bọn con sao có thể thiếu hai người được chứ? Hơn nữa hai người vẫn còn rất trẻ sao có thể nói mình già được chứ? Chúng con vẫn còn mong hai có tinh thần để chuẩn bị hôn lễ cho bọn con đấy!"
"Chuyện này thì tôi không phản đối nha!" Trần Nhã Tịnh nhìn Hạ Mộng Di cười cười, "Đến lúc đó hai chúng ta phải lo chuẩn bị thật chu đáo không thể để xảy ra chuyện đáng tiếc như lễ đính hôn trước đó được!"
"Được!"
"Vậy hai đứa ra xe trước đi! Mẹ và mẹ con thu dọn một chút rồi sẽ ra sau!" Trần Nhã Tịnh nhìn Bạch Lăng Diệp và Hàn Trạch Dương nói.
Vừa lên xe, Bạch Lăng Diệp chợt thấy hai bóng người quen thuộc kéo nhau vào cửa hàng hoa, khí thế vô cùng oai phong.
Đây chẳng phải là hai mẹ con Từ Minh Diễm và Hạ An An sao? Bọn họ lại tới đây làm gì? Bạch Lăng Diệp cau mày, lập tức mở cửa bước xuống xe.
Hàn Trạch Dương thấy vậy cũng xuống xe theo cô, vừa đi anh vừa hỏi, "Có chuyện gì sao?"
"Không có gì! Chỉ là một đám ruồi bọ đến làm phiền người ta mà thôi!" Vừa nói cô vừa bước nhanh về phía trước, hai mẹ con bọn họ xuất hiện ở đây chắc chắn không có việc gì tốt.
Vừa bước vào cửa đã nghe thấy giọng nói châm chọc của Từ Minh Diễm, "Ai dô! Chị Hai à, không ngờ chị vẫn còn làm việc ở đây sao? Chẳng phải con gái chị rất có tiền hay sao? Tại sao còn để chị làm việc vất vả ở bên ngoài như vậy chứ?"
Hạ Mộng Di vừa