Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1782


trước sau

Chương 1782

“Được rồi, được rồi, con đi nhanh đi, trên đường cẩn thận nha.”

Cố Tịch Dao vừa ngồi vào trong xe, điện thoại di động của cô liền vang lên, cô thở dài, chuyện ngày hôm nay quả thật đủ nhiều.

Lấy điện thoại di động từ trong túi ra nhìn, cô không khỏi nhíu mày một cái.

Thật sự là lo chuyện gì đó thì đến chuyện đó ngay, sau khi cô biết được tin tức bọn người ba nuôi đến thành phố A từ chỗ của Bắc Minh Quân, cô đã không biết phải đối mặt với bọn họ như thế nào.

Bây giờ ba nuôi lại gọi điện thoại đến.

Sau khi ổn định cảm xúc thì nhận điện thoại: “Ba nuôi.”

Ở đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của Mạc Cẩm Thành: “Tịch Dao, ba nuôi với dì Như Khiết đã đến thành phố A rồi, đã một thời gian dài không gặp mặt nhau, tối hôm nay không biết con có rảnh không vậy, ba với lại dì Như Khiết của con đều rất muốn gặp con với lại bọn nhỏ nữa.”

Cố Tịch Dao do dự một chút rồi nói: “Chúng ta gặp nhau ở đâu ạ?”

“Ở khách sạn Daredevil Empire đi, bọn ta chờ con ở quán cà phê.” Mạc Cẩm Thành nói xong thì cúp điện thoại.

Cố Tịch Dao lại gọi điện thoại cho Trình Trình, nói cho cậu biết là tối nay mình có chuyện sẽ trở về nhà trễ, cũng kêu cậu chăm sóc cho Cửu Cửu.

Một tiếng đồng hồ sau, Cố Tịch Dao lái xe đến khách sạn Daredevil Empire, đến trước cửa thì dừng lại.

Cô đứng ở trước cửa quán cà phê, kéo kéo quần áo của mình cho đàng hoàng, sau khi ổn định cảm xúc thì bước vào trong.

“Tịch Dao, chúng ta

ở chỗ này này.”

Cố Tịch Dao tìm kiếm theo âm thanh, chỉ nhìn thấy Mạc Cẩm Thành đang yên vị ngồi gần vị trí có suối phun nhỏ.

Ở bên cạnh của ông ta là Dư Như Khiết đang ngồi đó.

Cố Tịch Dao nở nụ cười bước tới.

“Ba nuôi, dì Như Khiết.” Cô biểu hiện rất tự nhiên, nhẹ gật đầu với bọn họ.

“Ngồi xuống nhanh đi con, đã không gặp nhau một đoạn thời gian rồi, con đã đẹp lên không ít đó.” Mạc Cẩm Thành tiện tay chỉ chỗ ngồi ở bên cạnh, đúng lúc đối diện với Dư Như Khiết.

“Ba nuôi, sao hai người lại đột nhiên đến đây vậy?” Cố Tịch Dao giả vờ như là mình không biết gì.

“Hơi nghi hoặc hỏi: “Sao vậy, Quân không nói cho cháu biết hả?”

Cố Tịch Dao nhún vai: “Anh ta nói với cháu làm cái gì, bọn cháu lại không có ở cùng một chỗ.”

Dư Như Khiết khẽ thở dài, vốn dĩ cho rằng giữa hai người bọn họ sẽ có tiến triển, bây giờ nhìn lại vẫn là dậm chân tại chỗ.

Bây giờ Cố Tịch Dao không biết phải làm như thế nào để đối mặt với Dư Như Khiết, ngồi đối diện với bà ấy trông nó xa lạ như vậy.

Cô rất muốn hỏi năm đó tại sao Dư Như Khiết lại nhẫn tâm muốn vứt bỏ mình, để cho hai mẹ con của bọn họ phải chia lìa nhau hơn hai mươi năm.

Nhưng mà cô cảm thấy hiện tại hình như không phải là một thời điểm thích hợp, bởi vì cô biết phần tình cảm của ba nuôi đối với Dư Như Khiết.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện