Từ Hương Quyên nhìn biểu cảm của Chu Trình Ninh liền biết ngay anh mua giày.
Lúc Qua Qua nói váy biểu cảm của anh còn chưa có bao lớn biến hóa, Ngưu Ngưu vừa nói giày, A Ninh rõ ràng là chấn kinh rồi.
"A Ninh, anh mua giày tặng em."
"Ngưu Ngưu, có phải con nhìn lén quà ba mua tặng mẹ không?"
Ngưu Ngưu: "Không có!"
Qua Qua: "Ba tặng quà không phải váy thì chính là giày, còn cần nhìn lén sao?"
Ngưu Ngưu phụ họa chị: "Đúng vậy, không cần thiết!"
Chu Trình NInh: "Lần này mua chính là giày không giống với cái trước."
Từ Hương Quyên có lệ Chu Trình Ninh, ngữ khí đối với hai đứa nhỏ lại là rất ôn nhu: "Ừ, không giống không giống, chúng ta ăn cơm trước đi.
Qua Qua với Ngưu Ngưu ngồi yên trước nha, mẹ múc cơm cho tụi con, hôm nay Ngưu Ngưu cũng có thể uống nhiều thêm chút nước trái cây."
So với A Ninh, bọn nhỏ đã có tâm ý lại còn có sáng ý, hôm nay đương nhiên phải đối tốt với bọn nhỏ chút.
Chu Trình Ninh thấy trong mắt vợ đã không có mình, bèn dứt khoát ăn cơm trước, chờ cơm nước xong liền cho vợ với cả Qua Qua và Ngưu Ngưu nhìn xem, xem có phải anh mua giày không giống nhau không.
Trong lúc ăn cơm, Chu Trình Ninh cũng cảm thụ một phen cái gì gọi là người trong suốt.
Vợ hỏi han ân cần với sắp nhỏ, hờ hững với anh.
Tâm thái Chu Trình Ninh không cân bằng mười phần mà ăn xong một chén cơm lớn, hơn phân nửa con cá, hơn phân nửa đ ĩa thịt xào, hơn phân nửa......
Hôm nay non nửa con cá đều đã bị cẩn thận lặt xương ra gắp cho hai đứa nhỏ ăn rồi.
Ăn cơm chiều xong, Chu Trình Ninh bị lưu lại rửa chén, Từ Hương Quyên dẫn theo hai đứa nhỏ đến trước ban công thưởng thức hoa.
truyện xuyên nhanh
Chu Trình Ninh rửa chén xong liền vào buồng ngủ, gọi vọng ra ban công: "Bên ngoài tối lắm, vào ngủ đi."
Căn hộ mà bọn họ ở này vừa vặn ở cuối dãy, có thang lầu phân cách hàng xóm, không quá có khả năng quấy rầy đến người khác, nên khi nói chuyện không cần cố tình hạ thấp giọng.
Vợ với con còn ở bên ngoài nói chuyện, hoàn toàn coi anh như không tồn tại.
Thật sự không thể nhịn nữa.
Sau khi bị ba giục hai ba lần rồi, mẹ mới cùng vào phòng ngủ với hai đứa nhỏ, ngay cả cửa ban công có đóng hay không cũng phải rối rắm.
Vẫn là Chu Trình Ninh tự mình đóng cửa, cách trở ánh mắt của mẹ sắp nhỏ với sắp nhỏ.
Từ Hương Quyên: "Ngủ đi, sáng mai chúng ta đi đào đất."
"Dạ!" Ngưu Ngưu với Qua Qua cực kỳ nhất trí đáp lời mẹ.
Chu Trình Ninh: "Còn có quà của anh chưa xem, không được ngủ."
Ba đột nhiên bá đạo lên, mẹ với sắp nhỏ đang chuẩn bị vào ổ chăn miễn cưỡng phối hợp với ba ba bá đạo.
Chu Trình Ninh lấy túi ra, bên trong vẫn là hộp, lại mở hộp ra, là một đôi giày cao gót.
Nhìn thấy giày cao gót, Qua Qua với Ngưu Ngưu đều thò lại gần nhìn, Từ Hương Quyên cũng lấy tới tự xem.
Qua Qua duỗi tay chạm vào gót giày nhòn nhọn một chút: "Ba là cảm thấy mẹ lùn sao?"
Ngưu Ngưu cũng học chị, cũng chạm vào gót giày một chút: "Giày cao."
Từ Hương Quyên vốn đang rất ngoài ý muốn khi ông chồng nhà mình sẽ mua giày cao gót cho cô, hơn nữa còn là giày cao gót màu đen bình thường, nhưng nghe được lời Qua Qua nói, mặt dần dần đen xuống.
Chu Trình Ninh vội vàng phủ nhận: "Không phải, đeo giày cao gót đẹp, mẹ không lùn."
Ngưu Ngưu: "Vậy vì sao phải mua giày cao cho mẹ."
Chu Trình Ninh: "Ba nói rồi, đẹp."
Ngưu Ngưu: "Xấu."
Đôi giày này chẳng có chỗ nào điểm trúng mắt thẩm mỹ của Ngưu Ngưu, Ngưu Ngưu cảm thấy xấu.
Từ Hương Quyên: "Ngủ đi, mệt rồi, sáng mai em với Qua Qua và Ngưu Ngưu còn phải đi đào đất."
Qua Qua Ngưu Ngưu nghe mẹ nói xong, cũng không hề vây xem nữa, chui vào ổ chăn.
Hôm nay khó được không nóng như vậy, ngủ còn thoải mái chút đâu.
Một trái tim pha lê của Chu Trình Ninh xem như đã nát bét.
...
Ngày hôm sau là ngày nghỉ, Từ Hương Quyên dậy sớm, ăn sáng xong liền dẫn Qua Qua với Ngưu Ngưu đi đào đất.
Chén vẫn là để lại cho ba rửa.
Đào đất về xong, ba nằm ở trên giường, chén đã rửa xong.
Xử lý hoa cỏ xong, Từ Hương Quyên với hai đứa nhỏ đang nói thế hoa mọc, nói thế hoa mọc xong liền muốn đưa hai đứa nhỏ đi sân thể dục chơi, cô thuận tiện mua đồ ăn luôn.
Lúc bọn họ ra cửa, ba còn nằm trên giường.
Đưa hai đứa nhỏ đến sân thể dục xong, Từ Hương Quyên mua đồ ăn về rồi, ba nó vẫn cứ nằm trên giường như cũ, tư thế cũng chưa thay đổi.
"A Ninh, có phải không vui không?" Từ Hương Quyên cúi người chọc chọc mặt Chu Trình Ninh.
Chu Trình Ninh đang nằm nghiêng, mặt đối với tường, vợ hỏi anh, vốn dĩ muốn trả lời, lại cảm thấy không được.
Rốt cuộc anh đều đã nằm lâu vậy rồi cũng không ai để ý đến anh.
Nhưng mà sau khi cảm thấy không được xong, Chu Trình Ninh lại nghĩ liệu vợ có thể tức giận hay không, sau đó đều lười hỏi han anh luôn, sau đó anh vĩnh viễn là người trong suốt trong nhà.
Không được.
Từ Hương Quyên chỉ thấy sắc mặt Chu Trình Ninh phong phú, phảng phất đã hạ quyết tâm rồi ấy, nói hai chữ.
"Không vui."
"Rồi, anh tiếp tục không vui." Từ Hương Quyên tìm giày cao gót ra đeo thử.
Người nào không quen đeo giày cao gót rất khó mà đeo nó đi đường, Từ Hương Quyên thuộc về kiểu người đeo quen rồi, có đeo giày cao gót chạy bộ cũng không có vấn đề gì.
Nhưng mà đeo quen không đại biểu là thích đeo.
Chu Trình Ninh nghe thấy động tĩnh thì đứng dậy, ngồi bên người vợ nhìn vợ đeo thử giày cao gót: "Quyên, giày đeo vừa không?"
Người vừa rồi còn đang giận dỗi, lúc này còn có thể ở bên cô ngồi đó phảng phất như chẳng có việc gì, hỏi giày đeo vừa không?
Từ Hương Quyên: "Em phải đi vài bước đường thử xem."
Giày cao gót mà A Ninh mua cho cô là kiểu gót giày không thô cũng không mảnh, thuộc về phạm vi bình thường, nhưng có là giày cao gót mảnh cô cũng có thể đi đường bình thường.
Từ Hương Quyên: "Mặt sau giày sẽ mài gót chân, phải dán chút gì đó, anh mua lớn hơn một mã à?"
Chu Trình Ninh cũng không hiểu lắm, cảm giác lớn hơn một mã hình như cũng không khác gì, liền nghe theo lời đề cử: "Bên kia nói với anh giày cao gót phải mua lớn hơn một mã."
Từ Hương Quyên: "Chân em gầy, không cần mua lớn hơn một mã, anh xem này, đằng sau cổ chân còn có hơi trống ra đây, đến lúc đó dán cái gì lên cho em, vải bông hay gì cũng được."
Thường thì giày cao gót đều mài gót chân, cũng không phải chỉ đôi này mài.
Chu Trình Ninh nhớ kỹ, còn không quên nói rất đẹp, khen đẹp xong: "Quyên, em thích không?"
"Thích."
Chu Trình Ninh: "Còn thích hơn hoa Qua Qua với Ngưu Ngưu tặng sao?"
Từ Hương Quyên: "Ừ, còn thích hơn của Qua Qua với Ngưu Ngưu, anh cũng là người lớn rồi, còn so đo cái gì, để tụi nhỏ mừng một chút thì thế nào? Về sau dù cho có không thích cũng phải giả vờ giả vịt, biết chưa?"
Cô quá khó khăn.
Chu Trình