Tay Ngưu Ngưu nhỏ, đầu nhỏ cũng không xoay chuyển linh hoạt, có đôi khi đã bị chỉ ra chỗ sai để xoay sang một hướng khác rồi, nhóc vẫn là chuyển sai rồi, rubik vào tay Ngưu Ngưu, thêm vào cả chỉ đạo bên ngoài, ôi trời ơi tốn mất gần 1 tiếng đồng hồ mới hoàn thành.
Hoàn thành xoay rubik, Ngưu Ngưu lập tức cầm lấy rubik đi tìm ba mẹ.
Đầu tiên là cho mẹ đã bưng đồ ăn ra xong chuẩn bị về lại nhà bếp xem.
Từ Hương Quyên vẫn cứ như thường lệ, khen Ngưu Ngưu vài câu, khen Ngưu Ngưu vui vẻ rồi mới đi làm việc.
Từ Hương Quyên dựa theo vẫn thường, khen Ngưu Ngưu vài câu, đem Ngưu Ngưu khen cao hứng mới đi làm việc.
Tiếp đó là đi tìm ba, cho ba thấy nhóc cũng đã xoay được hết rubik rồi nè, không phải người duy nhất trong cả nhà không xoay nổi rubik.
Chu Trình Ninh đương nhiên sẽ không khen Ngưu Ngưu như vợ vậy, anh vừa rửa rau vừa đả kích Ngưu Ngưu: "Không phải tự con xoay, là chú họ hoặc là chị xoay cho con."
"Là tự con xoay! Không tin ba hỏi chú họ đi!" Ngưu Ngưu cảm thấy ba hoàn toàn là đang phủ định nỗ lực của nhóc.
Tuy đúng thật là chú họ với chị ở bên cạnh chỉ đạo, nhưng mà việc động thủ tất cả đều là một mình nhóc làm, chú họ với chị đều không có chạm vào khối rubik.
Thật ra thì nhóc muốn chị hay là chú họ chạm vào đi, nhưng họ tựa hồ là thấy nhóc kiên định muốn tự mình xoay, cho nên đều không chạm vào, chỉ chỉ đạo miệng thôi.
"Rồi, ba đi hỏi." Chu Trình Ninh vẫy đi bọt nước trên tay, vờ như muốn ra ngoài hỏi em họ.
Ngưu Ngưu lập tức ôm lấy chân ba, cản đường ba: "Không được đi."
Chu Trình Ninh: "Ngưu Ngưu chột dạ đi."
Từ Hương Quyên: "A Ninh, chính là tự Ngưu Ngưu xoay ra được, anh mau đi làm đi.
Ngưu Ngưu đừng nghe ba con, mẹ biết là tự Ngưu Ngưu xoay rồi, Ngưu Ngưu mới 4 tuổi, rất lợi hại rồi, Ngưu Ngưu đi tìm chú họ với chị chơi đi."
Ngưu Ngưu nghe lời mẹ, lại lần nữa "cảnh cáo" ba không được hỏi chú họ rồi mới đi ra khỏi nhà bếp.
Thả rubik về lại buồng nhỏ, Ngưu Ngưu đi nói chuyện với chú họ và chị.
Về phần lời ba nói, không nghe không nghe, chính là tự nhóc xoay ra được rubik.
...
Nghỉ hè có được Bình An chăm hai đứa nhóc con giùm, Từ Hương Quyên cũng yên tâm không ít, không phải ở tiệm cơm thì chính là ở cao ốc bách hóa, càng nhiều lúc là ở cao ốc bách hóa.
Rốt cuộc cũng coi như là "phía đối tác", nên sau đó cô cũng bỏ thêm tiền vào, tuy người ta có tiền, nhưng mà cô bỏ thêm tiền vào, về sau lấy chia hoa hồng luôn có thể yên tâm thoải mái hơi chút.
Chu Trình Ninh nghỉ hè, chương trình học nghiên cứu sinh cũng là tiến hành vào tháng 9 như thường, giờ vợ không có thời gian, thời gian dài ở tại cao ốc bách hóa, chờ đến tháng 9 chính là lúc anh không có thời gian.
Không có thời gian ở đây là chỉ không có thời gian ở riêng giữa hai vợ chồng.
Qua Qua thấy Ngưu Ngưu đã không biết là lần thứ bao nhiêu lấy ra mặt dây vàng nghé con, nhắc nhở: "Ngưu Ngưu, đừng có thường lấy ra xem, về nhà lại xem, cũng không thể ăn nó được."
"Chị, em biết rồi." Ngưu Ngưu giấu mặt dây vàng nghé con của mình vào trong quần áo.
Đây không phải lần đầu tiên Chu Trình Ninh thấy cảnh này, cũng không mở miệng, chỉ là ngồi ở quầy mà đọc sách.
Ngưu Ngưu không biết là vào hôm sinh nhật nhóc ấy, ba cũng nhận được một cái mặt dây vàng nhỏ, là mẹ mua cho cả nhà, nhưng tặng đều là chia lẻ từng người mà đưa.
Ông chủ bán mặt dây các cầm tinh thấy cô mua nhiều, còn quẹt bớt số lẻ với cả tặng thêm một chuỗi lắc tay bạc cho cô.
Năm nay quà sinh nhật cho Qua Qua với Ngưu Ngưu đều là mặt dây vàng nhỏ, có khắc động vật cầm tinh của mỗi bé.
Của Qua Qua chính là một chú cún con ngây thơ chất phác, lúc ấy Ngưu Ngưu hâm mộ rất lâu, nhưng cũng không nói thẳng với mẹ là mình cũng muốn, dù sao cũng là sinh nhật chị, có quà sinh nhật mẹ tặng rất bình thường.
Chị có, mình không có, Ngưu Ngưu chỉ có thể ngẫu nhiên hỏi mượn chị nhìn ngắm, ngay cả sờ cũng không dám sờ, sợ bị chị nói sờ bẩn.
Chờ sinh nhật mình tới rồi, mẹ cũng tặng nhóc một tấm mặt dây nghé con vàng, Ngưu Ngưu hiếm lạ ghê gớm, treo trên cổ mà cứ luôn là nhịn không được lấy ra xem.
Qua Qua không phải không cho Ngưu Ngưu lấy ra xem, mà là muốn Ngưu Ngưu đừng có thường xuyên lấy ra xem ở bên ngoài.
Ở nhà cũng thôi đi, ở bên ngoài, dù có là ở tiệm cơm cũng không thể tùy tiện lấy ra, bị người xấu nhìn thấy sẽ cướp đi, mẹ không nói bé cũng biết cái này không rẻ, là làm bằng vàng.
Từ Hương Quyên mua chính là vàng ròng, đích xác không rẻ, Qua Qua giấu kỹ rồi, Ngưu Ngưu muốn treo trên cổ cô cũng không cản, rốt cuộc tấm mặt dây cầm tinh nhỏ này chính là thiết kế thành kiểu vòng cổ để có thể đeo trên cổ.
Đeo trên cổ cũng thôi vậy, Ngưu Ngưu còn phải thường xuyên lấy ra xem, điểm này là Qua Qua thường xuyên phải nhắc Ngưu Ngưu.
"Anh họ, hôm nay chị dâu ra ngoài ạ?" Lúc Tống Bình An tới tiệm cơm liền thấy anh họ đang ngồi ở vị trí thu tiền, Qua Qua với Ngưu Ngưu thì mặt đối mặt ngồi trên một cái bàn hai người, trên bàn có vở và sách, Ngưu Ngưu thì đang đưa lưng về phía cửa.
Chu Trình Ninh: "Đúng vậy, mấy ngày nay tiệm cơm không phải rất bận, chị dâu em liền đi cao ốc bách hóa."
Nghỉ hè đích xác là không đông như ngày thường, hơn nữa còn là tiết trời oi bức, không nhiều người nguyện ý ra khỏi cửa lắm.
"Chú họ, ở đây." Ngưu Ngưu đi xuống ghế dựa, đẩy một cái ghế tới cho chú họ.
Tống Bình An nhận lấy ghế dựa tự mình dời nó sang một bên bàn hai người hướng dựa đường đi, cậu cũng có mang sách, là sách giáo khoa của cao trung, trước lúc lên cao trung cậu phải chuẩn bị bài trước, rốt cuộc không thể dẫn Qua Qua với Ngưu Ngưu đi chơi cả ngày được, hai người bạn nhỏ mỗi ngày đều có thời gian học tập, cậu cũng không thể vì được nghỉ mà quá lười nhác.
Truyện Bách Hợp
Tống Bình An cùng đọc sách học tập với hai người bạn nhỏ, không khí nhất thời còn rất hài hòa.
Ngưu Ngưu chờ, chờ nha, chờ chị đi WC, nhóc lại lấy mặt dây vàng nghé con ra cho chú họ xem.
Nhưng như thế nào cũng không đợi được chị đi WC, Ngưu Ngưu không nín được, không nín được nên nói muốn đi WC, đi với chú họ.
Chính Tống Bình An cũng không phải bé trai lớn được bao nhiêu, nhưng đích xác là xem Ngưu Ngưu là em bé nho nhỏ cần chăm sóc, đi theo Ngưu Ngưu đi WC.
"Chú họ, xem nè." Còn chưa tới Wc, Ngưu Ngưu tìm được cái góc không người, lấy mặt dây vàng nghé con ra.
Tống Bình An nhìn thấy mặt dây vàng nghé con: "Là quà sinh nhật của Ngưu Ngưu à?"
Ngưu Ngưu: "Đúng vậy, mẹ cho con, sinh nhật chị là cún con."
Tống Bình An: "Thật đáng yêu, là chuyên môn làm vì Ngưu Ngưu à."
Ngưu Ngưu tự