Chu Trình Ninh căn bản không có kinh nghiệm tặng quà cáp, đi đến chỗ đậu xe đạp, hai vợ chồng vẫn là quyết định để tối về nhà lại nghĩ.
Tới tiệm cơm thì đã tầm cỡ 6 giờ rưỡi tối, gần tới lúc tiệm cơm đóng cửa.
Từ Hương Quyên làm chủ treo bảng đóng cửa lên trước, khách còn đang ăn cơm bên trong thì chỉ cần chờ bọn họ ăn xong.
Khách trong tiệm cơm không ngồi đầy, Qua Qua với Ngưu Ngưu đã đang ngồi yên trên bàn trống ăn cơm chiều.
Hiện tại thời gian đóng cửa đã lùi lại, hai người bạn nhỏ lại phải đi ngủ sớm, cho nên liền không cần chờ ba mẹ về mới ăn cơm nữa, rốt cuộc trừ bỏ hôm thứ 6 mẹ đi đón ba không ở trong tiệm vào giờ cơm, khi khác ở tiệm cơm đều là bận rộn.
Ngưu Ngưu đã biết dùng đũa rồi, không quá thuần thục, nhưng nhìn bộ dáng nhóc dùng đũa nỗ lực ăn miến ấy, thiệt sự là làm người cảm thấy ngon miệng hơn.
Lúc này đã treo bảng đóng cửa, không có khách mới, không cần bận bịu, Từ Hương Quyên làm cho chính mình một chén mì tươi, còn A Ninh thì lại là một phần cơm đ ĩa với cơm và đồ ăn cực kỳ đủ lượng.
A Ninh đi làm lại đi học, mãi cho đến 6 giờ, trên đường về nhà còn mất cỡ nửa tiếng, chắc chắn đói bụng rồi, mỗi khi đến ngày phải đi học, cơm chiều anh đều ăn nhiều hơn ngày thường.
Dì Triệu với chị Dương thì cô đã để bọn họ ai về nhà nấy ăn cơm chiều rồi, những việc kết thúc dư lại để cô làm.
Chờ ba mẹ bắt đầu ăn cơm, Qua Qua đã ăn xong, lại nhón thêm vài đũa mì tươi từ chỗ mẹ, về phần Ngưu Ngưu à, nhóc mới xơi được một nửa phần miến.
Ngưu Ngưu: "Mẹ, ớt cay.
"
Từ Hương Quyên thấy được sa tế trên mặt bàn mà Ngưu Ngưu chỉ, cô cầm sa tế múc một chút dầu chan lên miến cho Ngưu Ngưu.
Nước lèo cho miến màu tuyết trắng bỏ thêm chút sa tế, lớp dầu màu cam chậm rãi khuếch tán trên nước súp, chỉ là cô cũng không cho nhiều, cho nên nửa chén miến này cũng không cay.
Ngưu Ngưu với ba đều thích cay, nhưng thích của hai cha con lại khác nhau.
Ba là thật sự có thể ăn cay, Ngưu Ngưu học ba, ăn mì hay miến phở với nước lèo linh tinh đều muốn thêm cay, mẹ nói không có người lớn ở bên là không thể tự mình thêm sa tế, Ngưu Ngưu cũng sợ mình làm đổ hũ sa tế, cho nên đều là chờ lúc có mẹ ở bên thêm sa tế cho.
Sa tế của tiệm cơm Từ Hương Quyên là thật sự phải thêm rất nhiều mới thấy cay, người thích cay có thể quất non nửa hũ sa tế của cô, A Ninh chính là ăn như vậy đấy, một tô mì to, cần thêm không ít sa tế, đặc biệt là mùa đông.
Ngưu Ngưu lại không giống ba, Ngưu Ngưu chỉ là thấy ba bỏ sa tế vào ăn rất thơm, nên nhóc móc nối giữa sa tế và tăng hương vị, chỉ nhìn thấy trên súp miến có thêm chút màu của sa tế không thôi cũng đã cảm thấy hương vị cao hơn một tầng.
Ba của Ngưu Ngưu chính là yêu vị cay, còn Ngưu Ngưu là yêu màu của cay.
Chu Trình Ninh gắp cho vợ, Qua Qua với Ngưu Ngưu mỗi người một cái chân vịt kho trong chén mình, anh vẫn còn có củ cải trắng xắt sợi, khoai tây thái lát xào cay, cải trắng xào đậu hủ cùng với một cái chân vịt kho, đủ ăn rồi.
Từ Hương Quyên bảo Ngưu Ngưu cẩn thận chút lúc ăn chân vịt kho, xương phải kịp thời mà nhổ ra.
"Ngưu Ngưu, ngày kia đi gặp chú họ, con muốn mang gì qua cho chú nào?" Từ Hương Quyên thật sự không thể nghĩ ra được chủ ý khác, thế mà lại hỏi Ngưu Ngưu đang chuyên tâm ăn chân vịt.
Ngưu Ngưu nghe mẹ nói xong, nhóc phun ra một mẩu xương chân vịt nhỏ: "Mang cái này.
"
Ngón tay béo nhỏ của Ngưu Ngưu chỉ vào cái chân vịt mình đang ăn.
Chu Trình Ninh cảm thấy Ngưu Ngưu là một bé con thực tế: "Quyên, được đó, chúng ta cho chân vịt kho vào hộp cơm, đi sớm một chút, nếu Bình An ở nhà chúng ta có thể cho em ấy thêm một món vào bữa trưa, giờ trời lạnh, còn có thể cất để tối hâm nóng ăn nữa, sa tế có thể đưa cho Bình An 2 hũ.
"
Sa tế của tiệm đều là tự tay vợ làm, sa tế chính là tuyệt nhất, làm lẩu cay cũng dùng tới sa tế tự chế, nhà họ tiêu hao sa tế nhanh hơn dấm nhiều.
Dù sao Chu Trình Ninh rất là đồng ý đưa sa tế và chân vịt.
Hai cha con này không phải thật đáng tin, nhưng Từ Hương Quyên lại ẩn ẩn có chút tâm động, bèn hỏi ý Qua Qua: "Qua Qua con thấy thế nào? Mùa đông tặng gì mới tốt đây?"
"Túi chườm nóng bọc len sợi, hay chân vịt với sa tế mà ba với Ngưu Ngưu nói cũng được.
"
Tuy Qua Qua không ăn cay, nhưng cũng là từ căn bản mà nhận đồng ý kiến chân vịt kho và sa tế của nhà là mỹ vị, tặng cho chú họ Bình An chắc chắn là được.
Túi chườm nóng thì lại bảo bối của bé, đương nhiên đề cử rồi.
Chu Trình Ninh vốn không có chủ ý, nhưng mà hai đứa nhỏ nói xong, anh lại cảm thấy đều được: "Túi chườm nóng được đó, bọc vào áo gối len, ở trường Bình An cũng có thể dùng tới, cho ấm tay.
"
Anh cảm thấy cái bọc len vợ làm rất phong cách tây, mấy đứa nhỏ trẻ tuổi chắc chắn thích.
Từ Hương Quyên có chủ ý đại khái rồi, túi chườm nóng là món có thể thêm vào danh sách quà tặng.
Hiện tại hệ thống cung ấm của các thành thị phương bắc cũng chưa thành thục toàn diện, cũng không phải ở nông thôn mà có thể thiêu giường đất, dân cư trú trong các tòa lầu rất nhiều đều dùng lò sưởi, cô cô công tác ở hệ thống công an, tuy rằng không phải rất liên quan đến bên phòng cháy, nhưng cũng có tiếp xúc với phòng cháy, nên không quá tán thành dùng lò sưởi, Bình An ở nhà cơ bản là dựa vào ăn mặc cho dày vô mà qua mùa đông, chả khác gì với nhà bọn họ.
Hiện tại túi chườm nóng vẫn còn là làm bằng cao su, mùi nặng, mẫu mã cũng xấu, cho nên cô làm vỏ bọc len, có thể ngăn mùi còn có thể giữ ấm, dùng nó sẽ làm nhiệt độ chậm tan đi, nhưng cũng không quá phỏng tay.
Ngưu Ngưu với Qua Qua lâu lâu phải thay vỏ bọc len, trừ bỏ phải giặt sạch ra, một nguyên nhân nữa là giữ tâm tình thay áo cho búp bê mà đi thay, cho nên cô làm mấy cái, có thể trực tiếp tròng vào sẵn cho Bình An.
Chú họ rất hào phóng với Ngưu Ngưu và Qua Qua, hai bé con chắc chắn cũng không ngại tặng vỏ bọc len cho chú họ.
!
Chủ nhật đi thăm nhà cô cô, Từ Hương Quyên thật sự hoàn toàn tham khảo ý kiến bọn nhỏ, túi chườm nóng cô còn gom góp ra 2 cái, đặt trong cái túi đẹp thì có vẻ không tùy tiện đến vậy.
Sa tế cô mang theo 3 hũ, giờ là mùa đông, không dễ bị hư, có thể cất lâu chút.
Chân vịt với đầu vịt đựng trong một hộp cơm dùng túi lưới bọc, nếu không có ai thì bọn họ mang về nhà tự mình ăn cũng được, có người ở nhà thì chính là thêm món.
Trừ bỏ 3 món này, Từ Hương Quyên còn mua lá trà, đây là cho người lớn, lá trà là anh ba cô gửi tới cho cô.
Hiện tại anh ba đang làm mua bán lá trà, nhà ba vợ anh chính là nông dân trồng trà xào trà, anh ba vốn dĩ không làm mua bán lá trà, nhưng