"A Ninh, anh tới đùa Ngưu Ngưu chút.
" Từ Hương Quyên bảo Chu Trình Ninh tới đùa con.
Chu Trình Ninh không có kinh nghiệm đùa trẻ con, sửng sốt, "Quyên, anh đùa thế nào?"
Từ Hương Quyên thật là phải bị sự ngốc nghếch của ông chồng nhà mình đánh bại, "Cái này còn cần em dạy anh? Nắm cái tay với Ngưu Ngưu, Ngưu Ngưu cũng có thể chơi nửa ngày với anh.
"
Nghe vợ nói xong, Chu Trình Ninh liền thử tính đi nắm tay Ngưu Ngưu, Ngưu Ngưu thấy tay ba, hai bàn tay thịt thịt nhỏ bé nắm lấy ngón tay cái của ba, nắm trong chốc lát hẳn là cảm thấy lao lực, thả tay ba ra, đi nắm tay mẹ.
Chu Trình Ninh hậu tri hậu giác, "Quyên, anh là bị Ngưu Ngưu ghét bỏ sao?"
Từ Hương Quyên bị chọc cười, "Ngưu Ngưu là ghét bỏ anh người cha này này! Đã đói bụng chưa?"
Ngưu Ngưu nghe không hiểu, nên đã đói bụng kia đương nhiên là hỏi mình, Chu Trình Ninh phản ứng rất mau mà nói không đói bụng.
Từ Hương Quyên: "Anh không đói bụng thì Qua Qua cũng nên đói, trông Ngưu Ngưu giùm em, em đi nấu cơm sáng.
"
Cơm sáng vẫn là phải ăn, tuy về sau rất nhiều người trẻ tuổi đều chẳng rảnh lo cơm sáng, nghỉ rồi sẽ không ăn cơm sáng, nhưng thân thể khi còn nhỏ luôn phải chăm sóc tốt! ! Đúng, lúc này đây cô chuyên môn chỉ Qua Qua.
Sau khi lớn lên Qua Qua không quá lo cho thân thể, bệnh vặt không ngừng, thật là làm người làm mẹ cô đây nhọc nát lòng.
Tuy Ngưu Ngưu càng thân cận mẹ, nhưng ba cũng có thể thân cận được, lại là ở trong hoàn cảnh quen thuộc, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không khóc.
"Qua Qua, sáng nay có tìm Miêu Miêu không?" Từ Hương Quyên mặc quần áo xong xuôi rời khỏi ổ chăn xuống giường, hỏi Qua Qua một câu.
Qua Qua sớm đã tỉnh, lúc này lại buồn ngủ, tựa tỉnh mà không phải tỉnh, mẹ hỏi bé nghe được, "Không tìm Miêu Miêu, con muốn ngủ.
"
"Rồi, ngủ tiếp một chốc đi! ! A Ninh, chờ lát nữa em tới gọi anh với Qua Qua ăn cơm, anh trông Ngưu Ngưu cho tốt vào.
"
Chu Trình Ninh đang đắp chăn cho Ngưu Ngưu nghe được đáp ứng, Ngưu Ngưu không cần đắp chăn, đang nháo với ba, nhóc đẩy chăn ra, ba lại đắp chăn trở về cho nhóc, sau đó nhóc lại đẩy ra.
Chu Trình Ninh cảm giác đã tìm được cách, còn tốt là trong phòng không tính đặc biệt lạnh, bằng không hai cái tay nho nhỏ này của Ngưu Ngưu chắc chắn bị đông lạnh cóng.
Hai cha con liền bắt đầu chơi trò đẩy chăn, sức Ngưu Ngưu nhỏ, chăn tuy có thể đẩy nổi, nhưng đẩy lên đặc biệt cố sức, Chu Trình Ninh cũng không cản con trai, chờ bé đẩy chăn đến trên bụng nhỏ rồi, anh lại đắp trở về là xong.
Từ Hương Quyên ra khỏi buồng trong, cảm giác ý lạnh muốn tẩm vào trong xương cốt, quấn chặt áo bông trên người, đi vào phòng bếp hầm cháo.
Trong viện chỉ cần là chỗ có nước đều kết băng, còn tốt là giếng nước được đào dưới nền đất, nhiệt độ nước biến hóa không lớn, hạ mát đông ấm.
Dùng nước trong phích nước nóng rửa mặt, rửa mặt xong, Từ Hương Quyên múc ra nửa gáo nước hầm cháo.
Buổi sáng xào rau hẹ trứng gà, lại có cải bẹ xắt sợi mỏng, ăn kèm với cháo.
Cơm sáng còn chưa làm tốt, ba nó đã liền mang theo hai đứa nhỏ tới phòng bếp.
"Quyên, em bế Ngưu Ngưu trước đi, anh dẫn Qua Qua rửa mặt xong rồi lại tiếp tục bế Ngưu Ngưu.
" Chơi đẩy chăn với Ngưu Ngưu trong chốc lát, Chu Trình Ninh liền bắt đầu mặc áo bông cho Ngưu Ngưu, tiểu bảo bảo thật không phải khó trông bình thường, lúc anh mặc áo bông cho vẫn luôn ao ao kêu không phối hợp, lăn lộn một hồi lâu.
Qua Qua tự mình mặc tốt quần áo, xem chê cười của ba.
Từ Hương Quyên nhận lấy Ngưu Ngưu, tay nhỏ của Ngưu Ngưu giấu trong áo bông, muốn túm người khác cũng không thể, chỉ có thể động động tay áo.
Chỉnh thẳng mũ trên cái đầu nhỏ của Ngưu Ngưu, cô tiếp tục nhóm lửa nấu cháo.
Chu Trình Ninh dẫn Qua Qua rửa mặt xong rồi tới đón Ngưu Ngưu, mới đầu Ngưu Ngưu còn có chút kháng cự, không muốn ba bế, có điều mẹ dỗ vài câu, vẫn là miễn cưỡng để ba bế bé.
Buổi sáng ăn sáng xong, Từ Hương Quyên rửa chén trước, rửa chén xong cô phụ trách bế Ngưu Ngưu, ba Ngưu Ngưu giặt quần áo.
Độ ấm của nước giếng không thấp, Chu Trình Ninh dùng nước giếng giặt quần áo không cảm thấy lạnh, mặt trời bò lên, buổi sáng giặt quần áo ban ngày phơi khô, buổi tối sẽ liền không vì quá lạnh mà kết băng thành kem que quần áo.
Việc trong nhà làm xong, người một nhà vây xem ba mở tay nải, tay nải đặt ngay trên bàn ăn cơm trong nhà.
Qua Qua ngoan ngoãn ngồi trên ghế, Ngưu Ngưu được mẹ bế, cái chân nhỏ đeo vớ len đạp trên đùi mẹ, mặt hướng về phía tay nải, tò mò nhìn tay nải.
Đầu tiên là một gói nhân hạch đào nhỏ, Qua Qua mở miệng, "Ba con có thể ăn chứ?"
Ngưu Ngưu a a hai tiếng theo.
"Cái này phải để mẹ làm mới ăn ngon, giờ không thể ăn, khó ăn.
" Nói rồi, Chu Trình Ninh lấy ra túi giấy đựng điểm tâm hơi lớn chút, bên trong là táo khô đỏ thẫm.
"Ba, con có thể ăn chứ?" Nhìn thấy táo đỏ thẫm, Qua Qua lại lặp lại một lần.
"Có thể ăn, Qua Qua phải rửa sạch mới có thể ăn, cho Qua Qua một quả, Quyên, chờ lát nữa em cũng ăn mấy quả đi.
" Chu Trình Ninh cầm ra 4 quả, 1 quả cho Qua Qua, Ngưu Ngưu cũng muốn, thân mình ngả về trước, dùng sức muốn duỗi bàn tay núc ních ra bắt lấy, cơ mà tay áo quá dài, tay không ra được.
Ngưu Ngưu được mẹ nâng lên, vẫn luôn không với tới, Từ Hương Quyên cũng không thể để nhóc con với tới, bèn cầm lấy 3 quả táo đỏ nhét vào túi.
Táo đỏ khô này dãi nắng dầm mưa dơ cỡ nào, trước lúc ăn chắc chắn phải rửa, Ngưu Ngưu tuổi còn nhỏ căn bản không thể ăn, còn nữa, lúc này Ngưu Ngưu cầm nắm được thứ gì đều muốn nhét vào miệng, cô vẫn là nhanh nhanh giấu đi mới được.
Đồ vật không nhiều lắm, trước lúc chiêu đãi khách khứa người trong nhà ăn một chút, thử cái vị, "Giữ chút ăn tết, có thể làm táo đỏ bọc hạch đào, mùng một tháng giêng đãi khách.
"
Chu Trình Ninh biết táo đỏ, biết nhân hạch đào, nhưng táo đỏ bọc hạch đào vẫn là lần đầu tiên nghe nói, còn rất chờ mong đến lúc đó vợ làm được.
Phía dưới là một túi to bánh quy soda, bánh quy soda về sau đều bị nói là bánh quy người già mới ăn, tuy ăn một lần không có hương vị gì, nhưng từ từ ăn vẫn là dư vị vô cùng, hiện tại mà nói là rất trân quý, người già trẻ nhỏ đều có thể ăn.
Bánh quy soda Từ Hương Quyên không cho Chu Trình Ninh mở ra, cái này trực tiếp giữ đến mùng một tháng giêng, trừ bỏ hạch đào, táo đỏ với bánh quy soda, còn có một cân kẹo mỡ heo, nửa cân kẹo hạnh nhân, nửa cân khô bò, Từ Hương Quyên cho Qua Qua một viên kẹo mỡ heo tống cổ con bé đi rửa quả táo đỏ của chính nó.
Qua Qua đi rồi, cô bảo Chu Trình Ninh bế Ngưu Ngưu, giấu kỹ tay nải.
Tuy Qua Qua không làm ra được việc trộm lấy thức ăn, nhưng sợ con bé mượn tay ba, cho nên vẫn là giấu ở chỗ con không thấy thì tốt hơn.
Mấy thứ này lượng đều không lớn, mùng một tháng giêng vẫn là dựa vào kẹo gạo với hạt dưa đậu phộng mà sung vào trường hợp thì tốt hơn, cũng mệt cho cuộc sống hiện tại của mọi người đều khổ, kẹo gạo cũng là thứ hiếm lạ, về sau thì lại rất ít ai sẽ còn ăn kẹo gạo nữa, cảm thấy nó rẻ lại không đáng tiền.
Ngưu Ngưu thấy mẹ giấu đồ đi, tức giận, cáu kỉnh với ba, khuôn mặt nhỏ chợt nhíu muốn khóc, Chu Trình Ninh lập tức đi lên, vừa đi vừa dỗ, "Ngưu Ngưu ngoan, Ngưu Ngưu lớn lên liền có thể ăn được rất nhiều thứ tốt.
"
Bởi vì ba đang đi, Ngưu Ngưu quên chuyện muốn khóc, Từ Hương Quyên thấy hai cha con còn xem như hòa thuận, liền ra ngoài xem Qua Qua.
Qua Qua đang dựa vào bên cạnh cáo thùng gỗ cao tầm tầm con bé trong phòng bếp, cầm gáo hồ lô muốn múc nước, nhưng vẫn luôn không với tới.
"Qua Qua đừng múc nước, mẹ rót chút nước ấm cho con rửa táo.
" Lấy ra chậu rửa rau thường ngày trong nhà, Từ Hương Quyên rót ra nước ấm từ trong phích nước nóng, lại pha chút nước lạnh vào bắt đầu rửa táo, trong túi cô còn có 3 quả táo đỏ khô phải rửa đây này.
Chu Trình Ninh ở chung với Ngưu Ngưu thật là không quá hài hòa, sau lưng liền đến phòng bếp, vừa vặn thấy vợ với con gái đang rửa táo đỏ khô.
Từ Hương Quyên: "Qua Qua từ từ ăn, hạt phải nhổ ra, không thể nuốt vào, A Ninh, ăn quả táo.
"
Chu Trình Ninh cắn táo đỏ khô vợ đưa đến bên miệng, Ngưu Ngưu thấy mọi người đều có táo đỏ khô ăn, nhóc không có, khuôn mặt nhỏ lại nhăn lại, Từ Hương Quyên mới cắn nửa quả táo đỏ, thấy Ngưu Ngưu muốn khóc, lập tức nhận lấy Ngưu Ngưu từ trong tay Chu Trình Ninh.
Lúc dỗ Ngưu Ngưu, Từ Hương Quyên lấy một quả táo hoàn chỉnh cuối cùng trong tay mình đút cho Chu Trình Ninh ăn luôn.
Dù sao Ngưu Ngưu chỉ có phần đưa mắt trông mong nhìn.
!
24, ngày quét dọn nhà cửa.
Tới 24 tháng chạp rồi, nhà nào cũng bắt đầu quét tước phòng ở nhà mình, dù cho là nhà cũ lại cũ nát nữa, cũng sẽ quét dọn nhà cửa quét bụi, nghênh đón năm mới.
Nhà Từ Hương Quyên cũng không ngoại lệ.
Mấy ngày nay, nhà Vương Cường đích xác có việc, hơn nữa vợ Vương Cường vẫn luôn nháo ly hôn, gã ta căn bản không rảnh đi tìm ai báo thù, Chu Trình Ninh đã hoàn toàn ra khỏi bóng ma đánh nhau.
Ngày dọn dẹp, ngay cả Qua Qua cũng ôm chổi lông gà giả mô giả dạng mà quét tước vệ sinh, thực tế thì vẫn là ôm chổi lông gà nhảy khắp nơi, thậm chí còn đi nhà Miêu Miêu khoe khoang chổi lông gà.
Từ Hương Quyên thật sự không rõ tâm tư trẻ con, chỉ bảo Qua Qua về sớm một chút, không thể để chổi lông rơi đến nhà người khác.
Chu Trình Ninh thì lại cầm cái chổi mà thanh lý sạch sẽ mạng nhện trong góc nhà một lần.
Ngưu Ngưu sáng sớm chơi mệt mỏi đã ngủ rồi, Từ Hương Quyên không muốn làm tiểu phiền toái tỉnh trong ngày