Lam Khiết nói với Tuyết Thu..
- Mợ à, để con thay giúp cho chị dâu..
Tuyết Thu gật đầu không tranh giành,
Lam Khiết tháng trước vừa kết hôn nên rất rõ những thủ tục rườm rà của hôn lễ.So với cô ta thì hôn lễ của Lục Hạo và Bạch Tư Vũ tiết chế đi rất nhiều,vì chị dâu nhỏ của cô đang mang thai..
Khiết Lam cùng một số nhân viên hỗ trợ Bạch Tư Vũ mặc áo cưới trước rồi mới trang điểm sau..
Bạch Tư Vũ cúi đầu nhìn phần trước váy cưới, chiếc váy được thiết kế rất đẹp, khoe vai trần trắng muốt dáng váy chữ a thướt tha buông dài không quá cầu kì nhưng cực kì quyến rũ và sang trọng.Cô đứng ngang đối diện với chiếc gương, chiếc nơ màu trắng bao bọc bên ngoài có vẻ như đặc biệt thiết kế vì cái bụng có chút to của cô. Tự nhiên rũ xuống, hoàn toàn không nhìn ra bất kỳ dấu hiệu đang mang thai nào.
Điều tuyệt hơn cả còn tôn lên những nơi đầy đặn cao vút, đường cong eo thon hoàn mỹ bên hông.
Bạch Tư Vũ nhìn mình trong gương, hài lòng mỉm cười..
Đến lúc trang điểm, Bạch Tư Vũ thật sự chịu đựng hết nổi,mắt cô nhíu lại nặng trịch.Cô ngồi trên chiếc ghế so pha,ngã người ra sau, mắt nhắm lại, để cho thợ trang điểm tùy ý vẽ vời...
Tuyết Thu và Lam Khiết lắc đầu nhìn nhau cười khẽ, Tuyết Thu nuông chiều,con dặn dò mọi người....
- Làm nhẹ tay thôi..
Bạch Tư Vũ chẳng rõ trôi qua bao lâu, đến khi bên vai bị người ta lắc nhẹ..
- Tiểu Đan,dậy dậy đi con..
Bạch Tư Vũ từ từ mở hai mắt, nhìn mình trong gương đã được trang điểm xong.
Vừa nhìn thấy, cô không thể không cảm thán, thảo nào người ta vẫn nói, phụ nữ đẹp nhất chính là trong ngày kết hôn.
Không ngoa nhưng nhìn cô lúc này tinh xảo không khác gì một con búp bê đời thật..
Tuyết Thu mỉm cười..
- Tiểu Đan của mẹ thật xinh đẹp!
Lam Khiết cũng gật gù tán thành,cô gái nhỏ này quả là ông trời khá ưu ái..
Mái tóc dài được uốn xoăn rồi bới lỏng lẻo phía sau, chiếc vương miện kim cương sang trọng đội trên đỉnh đầu, một dải lụa mỏng manh trong suốt được đính cố định trên đầu, càng khiến cho vẻ ngoài của cô thêm hoàn hảo..
Lúc này cửa được mở ra từ bên ngoài, Lục Hạo một thân âu phục trắng xuất hiện trước mắt mọi người.
Vẻ anh tuấn của anh, từ trước đến nay đều không phải nghi ngờ.
Khí chất của anh, luôn luôn làm cho người ta phải mê đắm...
Ánh mắt của mọi người, đặt trên người anh, nhưng trong mắt người đàn ông này, chỉ chứa đựng một người, mắt nhìn thẳng, bước từng bước về phía Bạch Tư Vũ..
Bạch Tư Vũ cong môi, ngơ ngẩn nhìn người đàn ông đẹp đến nghịch thiên, như tạc tượng đang đi về phía mình, tim gần như bị rơi rớt.Tràn đầy vẻ tự hào, đây là người đàn ông của cô,chỉ thuộc riêng về một mình cô thôi..
Lục Hạo đi đến bên cạnh cô, cúi đầu nhìn dung nhan xinh đẹp đến phát hờn của cô vợ nhỏ, dùng giọng trầm thấp khêu gợi cảm thán..
- Vợ ai mà đẹp thế này..hửm..?
Bạch Tư Vũ cười rộ lên, nũng nịu choàng tay qua cổ anh, Lục Hạo hiểu ý ôm lấy cô đứng dậy, ấn một nụ hôn sâu lên trán của cô..
- Mệt lắm hả em..?
- Không mệt lắm chỉ là đợi anh lâu quá..
Chỉ một chút mà đã thấy nhớ, rất nhớ..
Cô không rõ ngưới khác mang thai thế nào,riêng Bạch Tư Vũ cảm thấy cô bám chồng mình kinh khủng,
không cần người ngoài ý kiến cô còn thắc mắc với chính mình đấy thôi..
Khi ăn có anh, chỉ cần được anh dỗ dành, hay anh ngồi bên cạnh cô có thể ăn rất nhiều còn vô cùng ngon miệng..Khi ngủ, ngày xưa thế nào không rõ,bây giờ không được anh ôm, không nằm trong lòng ngực ấm áp của anh đêm đó Bạch Tư Vũ lập tức mất ngủ.
Haiz..Nhưng ba chồng và mẹ chồng của cô thì cảm thấy như vậy đã là rất ngoan rồi,mẹ chồng cô bảo nhiều người nghén đến mức không biết đường nào mà chiều chuộng, chỉ khổ cả mẹ và bé cưng..
Nên mọi áp lực điều đặt trên vai chồng yêu nhà cô, dù từ nhà đến chỗ làm là đoạn