Chương 2679
“Bà ngoại, bà đừng sốt ruột. Trước giờ anh cả làm việc gì cũng có chừng mực. Nếu anh cả đã nhận lời Minh Hạo thì chắc chắn có cách làm được. Cháu tin tưởng anh ấy.” Tô Khiết tin tưởng Đường Lăng. Cô biết anh không phải là loại người mạnh miệng nói suông.
Đường Lăng cũng biết bây giờ tình hình của Minh Hạo ở bệnh viện số 1 thế nào. Chuyện bà cụ Đường có thể nghĩ đến, anh chắc chắn cũng có thể nghĩ đến. Anh tuyệt đối sẽ không để cho thằng bé phải chịu bất kỳ uất ức nào, càng không thể để cho thằng bé bị bắt nạt.
“Ông ngoại cháu còn chẳng có cách nào, Lăng có thể làm gì chứ? Chắc nó không biết tính của Cổ Vũ, suy nghĩ mọi chuyện quá đơn giản thôi.” Bà cụ Đường rõ ràng không lạc quan như Tô Khiết. Bà cảm thấy có lẽ Đường Lăng không hiểu quá rõ về Cổ Vũ.
“Tôi không có cách, cũng không có nghĩa là Lăng không có cách. Bà nên tin tưởng vào cháu chứ.” Ông cụ Đường nói lời này là an ủi bà cụ Đường, nhưng cũng tin tưởng vào Đường Lăng: “Bà đừng vội, chúng ta xem tình hình thế nào rồi nói sau.”
“Được.” Bà cụ Đường nghe ông cụ Đường nói vậy thì chậm rãi gật đầu. Trong chuyện này không thể sốt ruột được, sốt ruột cũng vô ích. Cứ xem tình hình rồi nói sau. Biết đâu Đường Lăng thật sự có cách mời Cổ Vũ qua thì sao.
Trong bệnh viện của tám gia tộc lớn.
“Đi, đi với tôi tới bệnh viện số 1.” Đường Lăng đi thẳng vào văn phòng của Cổ Vũ, thấy ông ta đang ở bên trong. Hơn nữa, lúc này ông ta đúng lúc không có bệnh nhân nào. Anh thở phào nhẹ nhõm. Tình huống này rất tốt cho anh.
“Cậu biết hôm nay tôi không làm phẫu thuật.” Cổ Vũ ngước mắt liếc nhìn Đường Lăng, đôi mắt hơi tối lại. Cứ mười lăm hàng tháng là ông ta không làm phẫu thuật. Nếu bây giờ là người khác đi vào, ông ta chắc hẳn đã cầm dao phẫu thuật chào hỏi rồi.
“Tôi biết, tôi không bảo ông phải đi làm phẫu thuật, chỉ nhờ ông giúp một chuyện nhỏ, làm kiểm tra giúp người ta thôi.” Đường Lăng tất nhiên nhận ra sắc mặt Cổ Vũ không tốt
Nói thật, hình như cứ đến mười lăm hàng tháng, tâm trạng của Cổ Vũ đều không tốt. Nếu không phải hôm nay bảo bối Minh Hạo bảo anh giúp đỡ, anh thật sự không muốn tới tìm ông ta vào lúc này đâu.
Nếu thật sự chọc cho Cổ Vũ tức giận, con dao phẫu thuật của ông ta có thể sẽ bay thẳng qua đấy.
“Làm kiểm tra à?” Cổ Vũ nhíu mày, liếc nhìn Đường Lăng: “Bây giờ đều dùng thiết bị để kiểm tra, chỉ cần một người có thể thao tác là được rồi.”
“Nhưng chuyện này cần tới uy tín của ông.” Đường Lăng cũng biết bây giờ có các thiết bị kiểm tra, chỉ cần một người biết xem các thông số của thiết bị là có thể làm kiểm tra được. Nhưng bây giờ bọn họ muốn vạch trần sự ngụy trang của ông cụ Nguyễn. Chỉ người có uy tín như Cổ Vũ đứng ra, mới làm bà cụ Nguyễn không nói được lời nào.
Lần này, Cổ Vũ chỉ lạnh lùng liếc nhìn Đường Lăng nhưng không nói gì, chẳng qua ý tứ rất rõ ràng, không đi.
“Không phải mấy năm nay ông vẫn muốn tìm một người truyền thừa sao? Tôi đã tìm được một người giúp ông rồi, bảo đảm sẽ làm ông thấy thỏa mãn. Ông không muốn đi xem à?” Đường Lăng rất hiểu tính tình của Cổ Vũ, biết không dễ mời được ông ta như vậy. Nhưng có một việc tuyệt đối có thể dụ được ông ta qua.
Quả nhiên, sau khi Cổ Vũ nghe thấy Đường Lăng nói vậy thì rõ ràng đã thay đổi sắc mặt, nhìn về phía Đường Lăng: “Cậu biết yêu cầu của tôi rất cao. Cậu tính kiếm một người qua lừa gạt tôi à? Tôi không ngại cho cậu thử xem dao phẫu thuật của tôi đâu.”
Rất rõ ràng, Cổ Vũ cũng không tin. Người truyền thừa mà ông ta muốn đâu dễ kiếm được như vậy?
“Sao tôi dám lừa gạt ông chứ? Đường Lăng tôi đã bao giờ lừa gạt ông chưa?” Đường Lăng vừa nghe Cổ Vũ nhắc tới dao phẫu thuật thì da đầu cũng hơi tê dại.