Chương 2724
Hai mươi mấy cái Nguyễn thị, đó là con số khổng lồ cỡ nào chứ? Ngay cả ông cũng không thể tưởng tượng được con số đó!!
Không, không thể nào, tuyệt đối không thể nào.
“Ông cụ Nguyễn, tôi khuyên ông nên yên phận một chút, đừng làm gì cậu chủ nhỏ và công chúa nhỏ của chúng tôi, còn có bà chủ của chúng tôi nữa, nếu không thì Diêm Môn chúng tôi sẽ không khách sáo.” Cố Ngũ thấy ông cụ Nguyễn không nói gì, cũng lười nói nhiều với ông cụ Nguyễn, nhưng nếu ông cụ Nguyễn còn dám làm bậy thì Diêm Môn tuyệt đối không khách sáo.
Cố Ngũ biết, lão đại cũng sẽ không lại đối ông cụ Nguyễn khách khí.
Ông cụ Nguyễn muốn đưa công chúa nhỏ đi, làm cho công chúa nhỏ mãi mãi không thể quay về, ông cụ Nguyễn còn muốn bán bà chủ đến vùng núi, hiện tại ông cụ Nguyễn đã biết thân phận của cậu chủ nhỏ, còn muốn đối phó với cậu chủ nhỏ.
Ai cũng không thể chịu đựng được những việc làm của ông cụ Nguyễn.
Đây là chuyện con người có thể làm sao!!
Cố Ngũ uy hiếp thật, không phải chỉ nói đùa, nếu ông cụ Nguyễn thật sự dám làm bậy, anh ta có thể xử lý ông cụ Nguyễn.
“Cậu uy hiếp tôi, cậu dám làm gì tôi? Tôi là ông nội của lão đại mấy người.” Mấy năm nay ông cụ Nguyễn cũng là nhân vật muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, sao có thể chịu sụ uy hiếp của Cố Ngũ.
“Thôi đi, ông cụ Nguyễn, ông lớn tuổi nên đúng là dễ quên, lão đại của chúng tôi đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn, hiện tại lão đại của chúng tôi và nhà họ Nguyễn không còn bất cứ quan hệ gì, lão đại của chúng tôi nhưng đã làm giấy chứng nhận ở cục công an, cho nên hiện tại lão đại của chúng tôi và ông không có bất cứ quan hệ gì, ông nên sớm nhận ra sự thật này mới được.” Cố Ngũ cười nhạo ra tiếng, ông cụ Nguyễn còn dùng điều này uy hiếp anh ta, đúng là buồn cười, ông cụ Nguyễn cho rằng lão đại nhà anh ta cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn là đùa giỡn thôi sao?
“Hạo thần là người nhà họ Nguyễn, trên người nó mang dòng máu nhà họ Nguyễn, không ai có thể thay đổi được điều
Trước kia ông chưa từng từ bỏ Hạo thần, hiện tại càng không thể từ bỏ, cho dù Cố Ngũ nói quá lên nhưng sản nghiệp của Hạo thần cũng chắc chắn không ít, còn nhiều hơn những gì ông biết trước đó, nếu những sản nghiệp đó là của Hạo thần thì cũng là của nhà họ Nguyễn, phải quay về nhà họ Nguyễn.
“Ông cụ Nguyễn, ông cứ nằm mơ đi.” Cố Ngũ nghe ông cụ Nguyễn nói cũng không biết nói gì, ông cụ Nguyễn nằm mơ giữa ban ngày sao?
Còn nói lão đại nhất định sẽ quay về nhà họ Nguyễn?!
Lão đại vất vả lắm mới thoát khỏi biển lửa nhà họ Nguyễn, sao có thể lại nhảy vào chứ, lão đại cũng không ngốc.
Ông cụ Nguyễn dựa vào cái gì cho rằng lão đại nhất định còn quay về nhà họ Nguyễn? Chỉ với những chuyện ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn đã làm với lão đại lúc trước sao?
Hay là với những chuyện ông cụ Nguyễn làm với cậu chủ nhỏ và công chúa nhỏ?
“Ông cụ Nguyễn, ông cứ nằm mơ đi, nhưng tôi nhất định phải sớm nói rõ ràng với ông một chút, nếu ông còn dám ra tay với cậu chủ nhỏ và công chúa nhỏ thì Cố Ngũ này nhất định sẽ xử lý ông, Cố Ngũ nói được thì làm được, ông không tin thì có thể thử xem.” Cố Ngũ lại cảnh cáo ông cụ Nguyễn một lần nữa, lần này giọng của Cố Ngũ càng nghiêm túc, càng trịnh trọng, tuyệt đối không có chút nói giỡn.
Cố Ngũ nói vừa xong thì cúp điện thoại, bình thường Cố Ngũ là người nói nhiều, hiện tại anh ta không muốn nói nhiều với ông cụ Nguyễn, bởi vì anh ta không nói nổi với người như ông cụ Nguyễn.
“Này, đúng là quá đáng, dám cúp điện thoại của tôi.” Cố Ngũ cúp điện thoại làm cho ông cụ Nguyễn tức giận đến mức ném điện thoại đi.