Chương 396
Đã nhiều năm nay, về mặt tình cảm, cô thậm chí không cho bất kỳ người đàn ông nào cơ hội được ở bên mình.
Trên mặt tình cảm, cô luôn phòng thủ kiên cố, ở trong giới tuyến mà mình đã vạch ra, cô tuyệt đối không bước chân ra ngoài nửa bước, đồng thời cũng không cho phép bất cứ người đàn ông nào bước vào trong.
Kể từ lúc bắt đâu, cô đã xem anh ta là đàn anh, là bạn của mình, thậm chí là người thân, nhưng không phải là người yêu.
Nên nhiều năm nay, anh không hề thổ lộ tâm ý của mình cho cô biết, còn cô cũng không cho anh ta cơ hội bày tỏ lòng mình.
Nếu như bây giờ anh xuống dưới gặp cô, tuy có thể giúp cô nhìn rõ gương mặt thật của Nguyễn Hạo Thần, nhưng mà anh sợ có một vài chuyện nằm ngoài tâm khống chế của mình.
Thôi đi vậy, quá lắm cũng chỉ có một năm mà thôi, anh ôm ấp bao nhiêu lâu nay nhưng vẫn không thể hâm nóng trái tim cô, anh ta không tin Nguyễn Hạo Thần có thể làm chảy trái tim cô trong vòng một năm.
Huống hồ chi cô và Nguyễn Hạo Thần chỉ kết hôn theo hợp đồng mà thôi, cô không thể nào cho anh ta cơ hội được.
Có lẽ vì anh quá căng thẳng nên nghĩ nhiều rồi chăng.
Thanh, đột nhiên anh có chuyện gấp, phải đi ngay bây giờ, lần sau có cơ hội thì mình gặp nhau nhé.” Anh không trả lời thẳng vào câu hỏi của cô mà lại đổi sang hướng khác.
Anh ta rất hiểu cô, rất hiểu làm sao để xóa tan sự nghi ngờ và phòng bị của cô.
..” Tô Khiết thở phào một hơi khi nghe lời anh ta nói, xem ra tại cô đa nghi quá, có lẽ đây là đàn anh thật chứ không phải người giả mạo nào đó.
Bởi vì nghề nghiệp của mình nên cô rất cảnh giác, hy vọng đàn
Người đàn ông ấy tùy tiện cúp máy, anh ta không hề do dự, nhưng sau khi cúp máy lại không rời đi ngay mà vẫn đứng ở nơi cao dõi theo cô, và cả Nguyễn Hạo Thần ở tâng hai nữa, anh ta muốn biết xem chuyện gì sẽ xảy ra ngay sau đó?
Bây giờ anh ta đang đứng trên tầng năm, có thể nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần đứng ở tầng hai, rõ ràng Nguyễn Hạo Thần cũng nhìn thấy Tô Khiết, còn Nguyễn Hạo Thần cũng đứng trên tầng hai nhìn Tô Khiết.
Người đàn ông ấy khẽ híp mắt, Nguyễn Hạo Thần đang theo dõi cô ấy à?
Cùng lúc ấy, trong biệt thự nhà họ Tô.
Ba, ba gọi điện gọi Khiết về đi, cho dù không phải vì Nghiên Nghiên thì đã lâu rồi Khiết không về nhà, lẽ nào ba không lo lắng cho Khiết một chút nào hay sao?” Vì hạ độc Tô Khiết trong buổi tiệc mà Tô Nghiên Nghiên bị bắt vào đồn cảnh sát, mấy ngày nay Tô Trung Dung và Lưu Vũ có cố gắng hết sức cũng không thể cứu được Tô Nghiên Nghiên ra.
Vợ chồng bọn họ chỉ có thể cầu xin ông cụ, hy vọng ông cụ thuyết phục Tô Khiết tha cho Tô Nghiên Nghiên, điểm mấu chốt của chuyện này chính là Tô Nghiên Nghiên.
Nhưng mà Lưu Vũ đã nói khô cả miệng lưỡi thì ông cụ vẫn làm ngơ, bà ta chỉ đành để Tô Trung Dung ra mặt.
Ba, ba gọi điện thăm hỏi Tô Khiết đi.” Tô Trung Dung cũng sốt ruột, ông ta nhìn cụ Tô với vẻ van lơn.
Cụ Tô nhìn Tô Trung Dung, cuối cùng cụ vẫn lấy điện thoại gọi cho Tô Khiết.
Lưu Vũ mừng thầm, chỉ cần Tô Khiết vê thì chuyện này vẫn còn đường cứu vãn, đến lúc ấy bà ta phải cố gắng hết sức để kêu Tô Khiết tha cho Tô Nghiên Nghiên.