Chương 443
“Anh ở đâu? Em lập tức qua đó.” Tô Khiết cảm thấy trong tình huống này, cô cân phải chủ động một chút, nếu không mâu thuẫn sẽ thăng cấp thêm một lân nữa mất.
Dưới tình hình nay, thông minh như cô, đương nhiên là không thể lấy cứng chọi cứng với Nguyễn Hạo Thần rồi, chuyện hồi nãy cũng thật sự là rất dễ khiến người ta hiểu lầm, chuyện xảy ra quá đột ngột, cô không có ngờ tới, cho nên cô nên giải thích rõ ràng đàng hoàng với Nguyễn Hạo Thần.
“Bên ngoài khách sạn.” Nguyễn Hạo Thần cuối cùng cũng lên tiếng, chỉ là thanh âm thật sự là rất lạnh, rất lạnh.
Tô Khiết không dám có chút rê rà nào, dùng tốc độ nhanh nhất chạy ra ngoài khách sạn, hoàn toàn không có quan tâm đến Dụ Vỹ Phi vừa mới bò lên hồ bơi, toàn thân ướt sũng.
Nếu như không phải Dụ Vỹ Phi đột nhiên phát điên thì cũng sẽ không có chuyện như vậy, Dụ Vỹ Phi quả nhiên là một tên nguy hiểm.
Tô Khiết chạy ra khỏi khách sạn thì nhìn thấy xe của Nguyễn Hạo Thần ngừng ở bên ngoài cửa, cô liền dùng tốc độ nhanh hơn chạy tới đó, lên xe.
Tô Khiết còn chưa ngôi vững thì đôi con ngươi lạnh lùng của Nguyễn Hạo Thần đã quét đến rồi:”Dụ Vỹ Phi đẹp trai, thanh xuân phơi phới, sức sống dồi dào, tỏa năng và tràn đầy năng lượng, hửm?”
Thư ký Lưu ngồi trên ghế lái cật lực nhịn lắm mới không có ho ra, Tổng giám đốc nhà anh hỏi câu này đúng thật là…anh cảm thấy Tổng giám đốc nhà anh rất là ấu trĩ!
Tô Khiết sững sờ, đôi mắt khẽ lập loè.
Đậu xanh rau má!
Ai nói mấy lời linh tinh này với anh vậy? Chê chuyện chưa đủ lớn sao?
Tô Khiết nhìn vào đôi con ngươi của Nguyễn Hạo Thần, trái tim khẽ run rẩy, lúc này Nguyễn Hạo Thần thật đáng sợ.
Tô Khiết biết câu hỏi này không tiện trả lời, một
“Không biết a, em đâu có chú ý nhìn đâu? Có sao?” Tô Khiết nhìn anh, đôi mắt chớp chớp, cái thần sắc đó rất ngây thơ, cũng rất dửng dưng.
Nói thật, cô đích thực là không có chú ý đến Dụ Vỹ Phi có đẹp trai hay không? Bởi vì cái đó không có liên quan gì đến cô hết.
Thư ký Lưu nghe Tô Khiết nói xong liền sững sờ, sau đó trong lòng thâm nhấn cho bà chủ nhà mình trăm nút like.
Bà chủ thật lợi hại!
Câu trả lời này của bà chủ quá tuyệt vời!!
Một câu không chú ý nhìn qua đã đủ chứng minh rằng Dụ Vỹ Phi không có chút ảnh hưởng nào trong mắt bà chủ cả.
Lời này Tổng giám đốc nhà anh tuyệt đối là muốn nghe.
Nguyễn Hạo Thần khẽ hừ lạnh một tiếng, sắc mặt vốn âm trầm đến nỗi đủ để doạ chết người rõ ràng đã dịu đi vài phần, nhưng anh vẫn xị mặt, không có nói chuyện nữa.
“Hôm nay em cùng ông nội và bà cụ Hinh đến khách sạn, em không biết Dụ Vỹ Phi tại sao lại xuất hiện nữa.” Anh không có hỏi, Tô Khiết vẫn cảm thấy cần phải giải thích một chút, bởi vì chuyện hồi nãy đích thực là hơi đặc thù.
Nguyễn Hạo Thần dời mắt qua nhìn cô, vẫn không nói gì, anh tin lời cô nói, nhưng anh tức giận không phải bởi vì cái này.
“Lúc nãy Dụ Vỹ Phi lấy áo của anh ta phủ lên người em, lúc đó em chỉ mặc áo tắm, lúc đó người nhiều quá, cho nên… Tô Khiết phản ứng nhanh, lập tức hiểu ra, sau đó lại giải thích chuyện quần áo.