Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 456


trước sau

Chương 456

“Ảnh hiện trường? ảnh hiện trường gì?” Cậu năm Tào vì vấn đề nghề nghiệp, đối với hai từ hiện trường này cực kỳ mẫn cảm.

Chỉ là, lúc này không có ai có thể trả lời câu hỏi của anh ta.

Bởi vì những người khác cũng đều không biết.

“Tống giám đốc Lý chắc biết thân phận của tôi nhỉ.” Tô Khiết câm điện thoại về, hỏi một câu thấy rất ngây thơ.

“Cô ta muốn dùng thân phận của mình dọa tống giám đốc Lý sao?” Cậu năm Tào sửng sốt, lông mày nhíu lại:”Tổng giám đốc Lý chắc chắn sớm biết thân phận của cô ta rồi, cho nên chiêu này chắc chắn không có tác dụng.”

Quả nhiên, mắt của tổng giám đốc Lý lóe lên, khẽ cười với cô:”Biết, cô cả nhà họ Tô”

Tổng giám đốc Lý cũng tưởng cô muốn dùng thân phận của cô đến dọa ông ta, trong lòng không khỏi thấy buôn cười, nhà họ Tô, ông ta quả thật kiêng ky, nhưng cô chẳng qua chỉ là một cô chủ ngốc của nhà họ Tô, vừa xấu vừa ngu ngốc như thế này, ông ta cho dù thịt cô, một kẻ ngu ngốc như cô sợ rằng nói cũng không rõ được.

Cho nên, ông ta mới không hề kiêng ky.

Nói thật, ông ta chính là muốn nếm thử hương vị của loại cô chủ như cô.

“Tôi nói mà, chiêu này không có tác dụng, hừ, cô gái này quá ngây thơ rồi.” Ngữ khí của cậu năm Tào vẫn có nhiêu bất mãn, có điều lại thay đổi một từ, không có tiếp tục mắng Tô Khiết nữa, mà dùng hai chữ ngây thơ.

Chỉ là, mọi người trong phòng lúc này vẫn không nói gì, không quan tâm đến anh ta.

Nguyễn Hạo Thần cũng phớt lờ anh ta, bởi vì toàn bộ sự chú ý lúc này của Nguyễn Hạo Thần đều dồn lên người Tô Khiết, không có thời giam để ý anh ta. Anh bây giở chỉ muốn xem vợ của anh sẽ làm ra chuyện kinh người gì đây?

Về phần những lời nói mà cậu năm Tào vừa rồi măng người phụ nữ

của anh, anh đều nhớ kỹ, sau này anh sẽ từ từ tính số với anh ta.

“Vậy tổng giám đốc Lý chắc chắn đã nghe nói vê bệnh của tôi đúng không?” Trong phòng 008, Tô Khiết mỉm cười lân nữa, chỉ là lần này trong nụ cười đó dường như có chút gì đó khác lạ.

Lông mày tổng giám đốc Lý nhíu lại, có chút không hiểu ý nghĩa trong lời nói này của cô, ông ta đương nhiên biết cô bị bệnh, không phải chỉ là ngốc sao? Ông ta dám có ý đồ với cô cũng là vì biết cô ngốc.

Chỉ là lúc này người phụ nữ này tự nói ra chuyện của mình, khiến ông ta cảm giác có chút kỳ lạ, trong lúc nhất thời tổng giám đốc Lý không biết nói gì.

“Bệnh này của tôi, thường ngày người khác không chọc tôi thì không có vấn đề gì, nhưng nếu có người nào đó chọc tôi, hậu quả sẽ rất khó khống chế, những bức hình này đều là bọn họ chọc vào tôi, nên tôi đánh!” Tô Khiết cầm điện thoại trong tay đi vòng vòng, nụ cười trên mặt đã biến mất, trong đôi mắt mơ hồi có thêm vài phần lạnh lẽo.

Giờ phút này, cuối cùng mọi người cũng biết cái gọi là hiện trường chụp ảnh là cái gì.

Nhớ đến sắc mặt vừa rồi của tổng giám đốc Lý, chắc hẳn những bức hình này có chút kinh khủng.

Cô đánh? Có thể sao? Giờ phút này tất cả mọi người có chút hoài nghi.

“A2? Nói đùa cái gì vậy? Cô đánh? Chỉ có mình cô, một người phụ nữ yếu đuối có thể đánh được những người này? Đây đều là những người đàn ông cao lớn thô kệch?” Rõ ràng là tống giám đốc Lý cũng không tin, thật ra tình huống này cho dù là ai cũng sẽ không tin.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện