Chương 51
Nguyễn Hạo Thần hiển nhiên cũng không ngờ ông cụ Tô lại bảo vệ anh như vậy. Anh có hơi bất ngờ, ánh mắt thoáng qua một nét cười khẽ. Lúc này tuy rằng không nhìn thấy, nhưng anh có thể tưởng tượng ra được dáng vẻ buồn bực rầu rĩ của cô.
Đoán chừng cô cũng không thể ngờ được thái độ của ông cụ Tô sẽ là như vậy.
“Nhưng mà, nghe nói anh ta và Cậu năm Tào thường xuyên ra vào có nhau.” Tô Khiết vẫn chưa hết hy vọng. Đây là chuyện liên quan đến hạnh phúc cả đời của cô, cho nên, cô tuyệt đối không thể bỏ cuộc.
Chỉ cần có thể thuyết phục được ông, cô cũng không cần lo lắng việc nhà họ Nguyễn đến cầu hôn nữa. Ngày mai cô sẽ không nghe lời Nguyễn Hạo Thần đến Ủy ban nữa.
Mặt cậu năm Tào nhất thời đen sì, mẹ kiếp, liên quan gì đến mình chứ?
Cái gì gọi là ra vào có nhau? Người phụ nữ này có biết dùng từ không vậy?
Đôi mắt Nguyễn Hạo Thần nheo lại, người phụ nữ này thật đúng là toàn năng, tốt, rất tốt.
“Không thể nào. Ông biết thằng nhóc nhà họ Tào kia. Cậu ta thích phụ nữ, cho nên chắc chắn Nguyễn Hạo Thần cũng thích phụ nữ.” Có điều, Ông cụ Tô vẻ mặt kiên định lần thứ hai nhanh chóng bác bỏ lời nói của Tô Khiết.
Khóe môi Tô Khiết co rút. Cái gì mà Cậu năm Tào thích phụ nữ thì Nguyễn Hạo Thần cũng thích phụ nữ? Ông đúng là thánh suy luận. Chỉ là, cô cũng không có lời nào nói lại được.
“Được rồi, cháu vừa nói thế, ông lại nhớ ra, tên nhóc nhà họ Tào kia cũng không tệ lắm, tuổi tác và mọi thứ cũng vừa hay phù hợp với cháu.” Có điều, không ai ngờ Ông cụ Tô đột nhiên lại nói ra một câu như thế.
“Ông…” Tô Khiết hoàn toàn kinh hãi, chuyện gì thế này?
Cô vốn muốn thử xem phản ứng của ông thế nào, để giải quyết chuyện Nguyễn Hạo Thần . Thế nhưng bây giờ chuyện Nguyễn Hạo Thần còn chưa giải quyết được, lại còn kéo thêm cả một cậu năm Tào
Cô đã chọc phải ai mà lại xui xẻo như thế?
Ngoài cửa sổ, ánh mắt Nguyễn Hạo Thần chậm rãi chuyển sang Cậu năm Tào, ánh mắt kia lạnh lẽo kinh khủng.
“Anh ba, em bị oan.” Cậu năm Tào lúc này thực sự bị oan. Anh ta đã trêu ghẹo ai mà lần nào người gặp xui xẻo cũng là anh ta?
“Khiết Khiết , tên nhóc nhà họ Tào kia rất được, tuổi còn trẻ đã là Cục trưởng Cục Công an. Hơn nữa tên nhóc này làm việc vững vàng, cũng không có mấy tin đồn tình cảm lung tung. Ông cảm thấy cậu ta rất tốt.” Ông cụ Tô càng nói càng hưng phấn, càng cảm thấy việc này có thể thành.
“Ông, nhưng mà nhà họ Tào cũng không đề nghị kết thông gia.” Tô Khiết âm thầm hít một hơi, cố gắng từ chối khéo léo.
Trong lòng cục cưng đau khổ, thật sự đau khổ. Chuyện này là thế nào đây?
“Chỉ cần Khiết Khiết đồng ý, tên nhóc họ Tào chắc chắn không vấn đề gì. Nhà họ Tào chưa đề nghị kết thông gia, ông có thể nói chuyện với nhà họ Tần. Việc này với ông không thành vấn đề.” Thế nhưng, rất hiển nhiên, Ông cụ Tô còn chưa hoàn toàn hiểu rõ ý của Tô Khiết Có lẽ nên nói, Ông cụ Tô lúc này hoàn toàn hiểu lầm ý của Tô Khiết
Ông cụ Tô cho rằng, trong lòng Tô Khiết đã bằng lòng, chỉ là nhà họ Tào chưa tới đề nghị kết thông gia, cho nên ngại.
“Khiết Khiết , thực ra chuyện như vậy không nhất định phải do nhà trai nói, nhà gái cũng có thể nói được. Chỉ cần hai người sau khi kết hôn hạnh phúc là được.” Ông cụ Tô cảm thấy, chỉ cần Tô Khiết hạnh phúc, những thứ khác đều không có gì phải lo.
“….” Tô Khiết hoàn toàn cạn lời, việc này có liên quan gì đến hạnh phúc sau khi kết hôn? Tốc độ của ông quá nhanh đấy?