CHƯƠNG 678
“Không phải chứ? Em mắng anh? Em trước giờ không mắng người.” Tô Khiết trợn mắt nhìn anh, có chút không tin trước lời anh nói.
Cô trước nay không mắng người, bởi vì bên cạnh có hai đứa trẻ, bình thường nói chuyện cô đều đặc biệt chú ý.
Nhìn thấy phản ứng của cô, ý cười trên môi Nguyễn Hạo Thần không tự chủ mà giãn ra, như vậy xem ra, cô lúc đó chưa có tỉnh hoàn toàn.
Cho nên, khi cô nằm mơ người mà cô nghĩ tới đều là anh, loại cảm giác này thật tốt!!
Tô Khiết đã đứng dậy, Nguyễn Hạo Thần cũng muốn đứng dậy theo, chỉ là anh vừa đứng dậy một chút, lại đột nhiên ngã ra sàn.
“Nguyễn Hạo Thần, anh làm sao vậy?” Tô Khiết giật mình, bởi vì không có mở đèn, Nguyễn Hạo Thần ngã như vậy thì điện thoại trong tay cũng rơi xuống sàn, cho nên cô hoàn toàn không có nhìn rõ chuyện gì xảy ra.
Cô tưởng Nguyễn Hạo Thần đột nhiên ngất đi.
Lúc đó, bản thân cô không có phát hiện trong giọng nói của cô mang theo sự lo lắng và căng thẳng.
Có điều, Nguyễn Hạo Thần nghe ra.
“Không sao, chỉ là chân bị tê.” Nguyễn Hạo Thần ngồi trên sàn, tâm trạng lại cực kỳ tốt, cô bây giờ đã bắt đầu lo lắng cho anh rồi sao?
Thật ra anh biết anh duy trì một tư thế lâu, chân chắc chắn sẽ tê, anh cũng đoán được khi đứng lên đột ngột sẽ có kết quả như thế này.
Cho nên, anh vừa rồi quả thật là cố ý, anh chỉ muốn xem thử cô có lo lắng cho anh hay không?
Ừm, kết quả không tồi.
Tô Khiết là người thông minh cỡ nào chứ, lập tức hiểu ra, là vì cô nằm ngủ ở trong lòng anh quá lâu, cho nên dẫn
Nhưng cái khác Tô Khiết lại không hề nghĩ nhiều.
Thật ra Tô Khiết có khi thật sự vẫn quá đơn thuần một chút.
“Em giúp anh xoa bóp.” Tô Khiết mở công tắc đèn ở gần chỗ bọn họ, nhìn thấy anh ngồi trên sàn, hai chân không thể động đậy, bèn cúi người xuống, giúp anh xoa bóp.
Kết hôn lâu như vậy, cậu ba Nguyễn vẫn là lần đầu tiên hưởng thụ loại đãi ngộ này, anh đương nhiên cực kỳ vui vẻ.
Thấy dáng vẻ nghiêm túc lại dịu dàng, lúc này Nguyễn Hạo Thần cảm thấy cực kỳ thỏa mãn.
Chỉ có điều, Tô Khiết cứ giúp anh xoa bóp bắp đùi, không ngừng kích thích dây thân kinh nào đó của anh, nhưng, anh nhịn.
Lúc này, cửa phòng họp bị đẩy ra, thư lý Lý bước vào.
Thư ký Lý vừa làm xong việc khi chuẩn bị rời khỏi thì nhìn thấy trong phòng họp sáng đèn, nhưng không có nhìn thấy người (bởi vì lúc này Nguyễn Hạo Thần ngôi trên sàn, Tô Khiết cũng ngồi xổm xuống, vừa hay bị bàn che chắn).
Cho nên, thư ký Lý muốn vào tắt đèn.
Tuy nhiên anh ta thế nào cũng không ngờ nhìn thấy cảnh tượng như thế này.
Tổng giám đốc ngôi trên sàn, tổng giám đốc phu nhân ngồi xổm trước mặt tổng giám đốc, tay của phu nhân xoa bóp bắp chân của tổng giám đốc.
Mà thần sắc của tổng giám đốc lúc này mang theo vài phần ẩn nhẫn, loại ẩn nhẫn này đàn ông vừa nhìn thì có thể hiểu được.