Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 699


trước sau

CHƯƠNG 699

Bảo vệ cổng nhìn thấy cô thì sững sờ, nhìn chằm chằm cô một lúc, không chớp mắt. Anh ta hoàn toàn quên mất phản ứng nên có.

“Tôi vào được không?” Tô Khiết nhìn anh ta cười lịch sự nói.

“Được, được chứ, cô vào đi, mời cô vào.” Người gác cổng là một chàng trai trẻ. Anh ta sững sờ khi nhìn thấy dáng vẻ của Tô Khiết. Tô Khiết chỉ cười như vậy nhưng anh ta đã thất thân đến nỗi nói lắp một lúc.

“Tiểu Lý, cậu làm sao vậy? Sao cậu lại nói lắp?” Một ông chú bảo vệ khác trong phòng khi nghe những lời nói lắp ba lắp bắp của Tiểu Lý thì nhịn không được mỉm cười hỏi.

“Ai đấy? Ai mà có thể khiến cho cậu nói lắp thế này?” Vì tò mò, ông chú bảo vệ cũng bước ra ngoài, khi nhìn thấy Tô Khiết thì ông ta cũng ngây ra như phỗng.

Tô Khiết cất bước đi thẳng đến nhà trẻ.

Nói ra cô đúng là một người mẹ không đủ trách nhiệm. Đây là lần đầu tiên cô đến nhà trẻ của cục cưng, cho nên cô cũng không biết lớp học của các con ở đâu. Chỉ có điều Dinh Dinh đã nói với cô hai cục cưng đều ở lớp hai.

“Tôi lớn như vậy rồi mà vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một người xinh đẹp như vậy đấy.” Tiểu Lý hồn vía lên mây giống như đang năm mơ nói.

“Xí, cậu mới bao nhiêu tuổi chứ? Tôi đã từng tuổi này rồi mà cũng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một người xinh đẹp như vậy đấy. Nếu không tận mắt nhìn thấy thì tôi thật không tin trên đời lại có một người đẹp như vậy.” Ông chú bảo vệ nói với Tiểu Lý: “Đừng nhìn nữa, người ta đã làm mẹ rồi.”

Phụ nữ xinh đẹp, sắc sảo như thế không phải là người mà bọn họ có thể mơ tưởng đến.

Tô Khiết vào nhà trẻ, chưa kịp nhìn thấy lớp mầm non 2 thì đã nghe thấy tiếng khóc của trẻ con. Tiếng khóc kia rất kinh khủng giống như tiếng heo bị chọc tiết vậy.

Tô Khiết

dừng lại, sau đó cô nghe thấy giọng nói của một người phụ nữ: “Cục cưng, con đừng khóc, đừng khóc nữa.”

Giọng nói người phụ nữ dừng lại, sau đó đột nhiên cất cao lên, vẫn còn lộ rõ vẻ tức giận: “Tại sao ba mẹ của Đường Minh Hạo vẫn chưa tới? Không phải là sợ trách nhiệm nên không dám tới đấy chứ?”

Ánh mắt Tô Khiết khẽ đảo, ngẩng đầu nhìn qua, sau đó đi thẳng vào văn phòng.

“Cô là ai?” Một người phụ nữ béo sửng sốt khi nhìn thấy Tô Khiết nhưng dường như giọng nói của bà ta lại tức giận hơn lúc nãy mấy phần. Phụ nữ xinh đẹp đều là hồ ly tinh. Mà người phụ nữ này càng là hồ ly tinh trong hồ ly tinh.

“Tôi là mẹ của Đường Minh Hạo.” Tô Khiết liếc nhìn mụ béo kia, trong mắt không có bao nhiêu cảm xúc, hơn nữa giọng nói cũng rất hờ hững.

“Cô là mẹ của Đường Minh Hạo?” Cô Dư đang ngồi xổm bên cạnh Đường Vũ Kỳ nhanh chóng đứng lên, trên mặt lộ vẻ khó hiểu.

“Mẹ, mẹ.” Đường Vũ Kỳ vốn dĩ đang tủi thân, trên mặt vẫn còn ướt đẫm nước mắt nhưng khi nhìn thấy Tô Khiết thì lập tức cười rộ lên, chạy thẳng tới ôm chầm lấy Tô Khiết.

Tô Khiết ngôi xổm người xuống, ôm Vũ Kỳ vào lòng.

Nhìn thấy người mẹ xinh đẹp của mình vào lúc này Đường Vũ Kỳ mỉm cười rạng rỡ.

Mẹ đến rồi, lại ăn mặc đẹp thế này, ai còn dám bắt nạt bé và anh trai nữa chứ?

Đường Minh Hạo ngạc nhiên khi nhìn thấy Tô Khiết. Tuy sắc mặt có vui vẻ hơn một chút nhưng so với Đường Vũ Kỳ thì nó bình tĩnh hơn rất nhiều, chỉ đứng yên một chỗ.

Tô Khiết đến đây, Đường Minh Hạo rất bất ngờ, mà điều khiến bé bất ngờ hơn là Tô Khiết lại không trang điểm xấu đi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện