Hôm nay Hoắc Liên Hàn mời mọi người đến biệt thự mình dùng bữa quên đi những chuyện đã qua.
Chỉ là một bữa ăn nhỏ nhưng được bày biện trang trí rất đẹp tại sân vườn của biệt thự, mọi người cùng nhau nướng thịt cùng nhau lượng vài ly rượu.
Triệu An Ninh và anh mặc dù đã hứa với mọi người sẽ không rải cẩu lương nữa nhưng vẫn dính bám lấy nhau, mấy người Hoắc Yến Anh đều phải nhìn tránh.
Độc thân ai có thể chịu được cảnh cẩu lương trước mặt...!
“Vợ, miệng thịt này vừa chín tới em mau ăn đi!" Hoắc Liên Hàn gắp thịt đút cho cô.
“Cậu ra đây làm vài ly với tôi!" Bạch Huyền Y kéo tay anh ra sang bên.
“Nhưng tôi đang nướng thịt cho vợ tôi!"
“Vợ cậu có người lo rồi, tôi đến để ăn thịt nướng mà bị hai vợ chồng cậu làm cho no luôn rồi!" Bạch Huyền Y thở dài.
Mọi người dùng bữa được một lúc thì mọt vị khách đến trễ bước vào sân vườn có chút ngại
“Xin lỗi mọi người, em đến muộn!"
Trác Ân Ly trên tay cầm một bó hoa bước đến.
“Tớ còn tưởng cậu sẽ không đến, mau vào..."
Triệu An Ninh chạy lại đỡ s cô bạn của mình vào.
Hoắc Liên Hàn trước giờ luôn nghĩ cô không có bạn bè chơi thân nhưng anh đoán sai rồi.
“Đây là vạn thân em Trác Ân Ly, có lẽ mọi người đã nghe qua rồi!"
“Không ngờ tiểu thư Trác gia lại xinh đẹp đến vậy!" Bạch Huyền Y đứng bên Tô Diễm nói nhỏ.
“Thấy thích có thể đi đến làm quen!" Tô Diễm uống ly rượu trên tay nói.
“Em đừng như vậy, trong tim anh chỉ có một mình em thôi!"
“Đừng dẻo miệng, mau lại đó chào hỏi!"
Có thêm một người bầu không khí liền trở nên vui vẻ hơn, ai nấy đều kể những câu chuyện riêng của mình, những kỉ niệm đẹp nhưng Triệu An Ninh vẫn cảm thấy thiếu mất tiếng của một người.
Là thư ký Lâm...!
Thư ký Lâm không nói chuyện hay uống rượu cùng mọi người mà chọn một mình nướng thịt, mặc dù là thư ký của Hoắc tổng nhưng cậu không phải uống rượu hay tiếp rượu giúp Hoắc tổng khi đi gặp đối tác, nên thư ký Lâm không biết uống rượu nhiều.
“Thư ký Lâm, cậu mau qua đây!" Triệu An Ninh từ xa gọi.
Thư ký Lâm bỏ bếp nướng thịt đó mà chạy lại: “Thiếu phu nhân gọi tôi!"
“Sao cậu không lại trò chuyện với mọi người?"
“Tôi là người ngoài không hợp nói chuyện với mọi người!"
Thư ký Lâm vừa nói đã bị cô gắt lời: “Ai bảo cậu là người ngoài, mau lại đây trò chuyện với mọi người!"
_________
Tốt mọi người đều ngủ lại ai cũng đã thấm men rượu, Hoắc Liên Hàn đã cho quản gia Ngô sắp xếp phòng từ trước giờ phòng ai về phòng nấy, chỉ có Trác Ân Ly xin về sớm.
Phòng của Hoắc Liên Hàn thì khác, anh không phải nằm ngủ một mình, anh có người ôm ấp cùng nhau chìm vào giấc ngủ.
Hôm nay anh uống hơi nhiều nên làm nũng với cô từ dưới vườn cho lên đến phòng vẫn không ngưng, Triệu An Ninh vất vả mới dìu anh lên được đến phòng, vừa muốn vào phòng tắm thay váy thì bị anh kéo lại.
“Vợ, em đừng đi...!"
“Em phải đi thay chiếc váy ra đã, anh ngủ đi!"
“Không cần mặc vậy ngủ!"
Cô bị anh ôm chặt không thể dậy đành để như vậy ngủ.
__________
Mãi gần trưa mọi người mới dậy, Hoắc Yến Anh và thư ký Lâm là đã dậy đang ngồi dưới nhà uống trà buổi sáng.
Triệu An Ninh và anh đi thay quần áo rồi xuống nhà, hai người vừa xuống đến thì Bạch Huyền Y và Tô Diễm đi ra từ phòng nách cầu thang, cả nấy người đều nhìn hai người đi ra chung từ một căn phòng quần áo lại xộc xệch, không ai biết được tốt qua hai người đã xảy ra chuyện gì.
“Hai người giấu giỏi thật, là một đôi rồi còn giấu sao?" Hoắc Liên Hàn nói.
Bạch Huyền Y và Tô Diễm giờ mới nhớ mình đang ở nhà của anh vội chỉnh lại quần áo, vội đứng xa nhau.
“Chỉ là hiểu nhầm!" Tô Diễm cười ngượng đi đến.
“Hiểu nhầm? Vậy tại sao hai người ngủ khác phòng giờ đi ra lại là cùng phòng!" Hoắc Yến Anh tò mò hỏi ngoáy.
“Cái này.....!" Tô Diễm khó nói
“Hai anh chị yêu nhau bao lâu rồi? Sao em thấy để lộ."
Triệu An Ninh vẫn luôn đến