Là cô câu dẫn anh trước, với lại ai lại để miếng bánh dâng lên đến miệng bị vụt mất!
Hoắc Liên Hàn làm sao số thể cưỡng lại được một cơ thể bóng bỏng gợi cảm kèm theo gương mặt xinh đẹp này trước mắt, nhìn thân hình mờ ảo qua tấm màn mỏng anh vẫn thấy rõ từng đường nét trên cơ thể cô, một đường nét quyến rũ.
Chính những đường nét sự gợi cảm đó mà anh đã phải lòng cô ngay từ đêm đầu tiên.
Sự quyến rũ của Ninh Ninh làm anh không thể tự chối được, anh đưa tay ra phía sau lưng cô nhẹ nhàng vút tấm lưng từ trên xuống khiến Triệu An Ninh rùng mình.
Hoắc Liên Hàn thơm vào đôi môi hồng đỏ như một loại trái cây chín mọng nước vậy.
Đôi môi quyến rũ đó cũng đáp ứng lại anh bằng chính sự ngọt ngào của mình.
Đôi tay thon dài của cô cũng vòng qua cổ anh, tiếp tục dâng cho anh nụ hôn mọng nước.
Hoắc Liên Hàn như vậy lấn tới, anh chơi đùa với đôi môi mọng nước đó đến xưng đỏ lên, anh dùng nụ hôn của mình phác hoạ đôi môi của cô một cách tinh tế.
Anh thấy cô có vẻ hết dương khí mới rời đôi môi đó ra, tiếp theo anh di chuyển xuống cổ và xương quai xanh của cô.
Anh hôn còn Triệu An Ninh đưa tay cởi từng nút áo sơ mi của anh ra.
“Em vội sao?" Anh ngước mắt lên nhìn cô
“Em thấy anh có vẻ làm vội hơn em!"
Trong tình huống này không vội mới chuyện, đầu óc đã rối bời rồi, chỉ muốn nhanh chóng hoà quyện lại với nhau thành một cơ thể.
Có lẽ trong bóng tối anh không thể nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng của cô.
Hoắc Liên Hàn đưa đôi tay rắn chắc của mình luồn vào chiếc áo mỏng của cô, cởi bỏ chiếc váy cản trở này xuống, rồi quay cô nằm xuống giường.
Triệu An Ninh bây giờ hoả thân trước anh, Hoắc Liên Hàn nhờ một chút ánh sáng từ nến soi vào thân thể cô, anh nhìn không chớp mắt làm cô có chút thẹn thùng lấy tay che lại.
“Có gì mà ngại, chỗ nào của em mà anh cho khám vá đến!".
ngôn tình ngược
Thân thể cô còn chỗ nào mà chưa đến, từ bên trong cho đến bên ngoài của cô tất cả đều được anh tìm hiểu, cho dù chỉ là một vết sẹo nhỏ cũng được anh tìm hiểu.
“Chỉ có một mình em cởi không công bằng!"
“Được rồi, anh cởi là công bằng rồi chứ gì!"
Hoắc Liên Hàn cởi áo ra để lộ cơ thể rắn chắc, tám múi trên cơ thể anh khiến cô thèm thuồng.
Đậu hủ của anh đến nay cũng không tồi đó chứ.
Hoắc Liên Hàn lấy tay cô ra không cho che, bắt đầu khám phá thân thể cô một lần nữa.
Anh khám phá lại cơ thể cô một lần nữa, từng dấu ô mai đỏ đều được anh đánh dấu tỉ mỉ trên cơ thể cô.
Nhìn thân thể trắng hồng của cô bây giờ toàn là dấu tích anh để lại, anh cười mỉm hài lòng.
Anh hôn bầu n9ực căng tròn đẹp mắt của cô đến mức xưng hết lên, anh vẫn không tha như một đứa trẻ đòi sữa mẹ vậy.
“Um....aa...aa...!"
Cả căn phòng tràn ngậm tiếng ngân ca của cô.
Đôi ngọc của cô bị anh làm cho dựng đứng hết lên, anh vẫn không tha vẫn tiếp tục trêu đùa, đến khi buông ra đôi ngọc của cô đã biến thành một vũng nước.
Anh tiếp tục khám phá phía dưới cô, anh luồn xuống tách nhẹ đôi chân của cô, ánh mắt nóng bỏng của anh nhìn chăm chú vào nụ hoa bí ẩn đó, còn có nụ cười huyền bí của anh khiến cô không hiểu anh sẽ làm gì.
Hoắc Liên Hàn đưa tay vuốt v3 nụ hoa đó, vùng cấm địa của cô bị chạm tới làm cả người tê dại, ý trí dần mất hết bởi cơn tê dại đó.
Anh nhìn nụ hoa đó chăm chú rồi tay anh nhẹ nhàng tách nụ hoa chưa nở đó ra, anh muốn nụ hoa đó nở sớm hơn.
Nhụy h0a bên trong làm anh chăm chú hơn nhìn thứ mật ngọt đó đang trào ra, ánh mắt anh không rời thứ mật ngọt đó.
Hoắc Liên Hàn cuối người xuống hôn lên cánh hoa bị anh làm nở đó rồi dùng lưỡi cuốn hết mật ngọt bị trào ra.
“Liên...Hàn...chỗ đó...um...!đừng hôn...!dưới đó...!"
Cô cố đẩy anh