Hoắc Liên Hàn và Bạch Huyền Y cứ vậy cá cược với nhau xem ai là người sẽ chiến thắng, với nước cờ này Hoắc Liên Hàn rất tự tin mình sẽ chiến thắng bởi anh đã chăm vợ 9 tháng 10 ngày rồi đâu có khó khăn.
Mới hai tuần đầu anh vẫn có thể chống cự được nhưng sang đến tuần thứ ba anh đã không tài nào chống nỗi.
Trong đầu lúc nào cũng hiện ra những câu thay tã, cho cho con bú, dỗ con ngủ!
Anh mấy tối đã bị mất ngủ không tài nào ngủ quá vài giờ đồng hồ, bởi hể nằm xuống là con lại khóc lên, Triệu An Ninh mệt mỏi không muốn dậy đành phải gọi anh dậy ru con ngủ.
Người như anh cũng phải ráng dậy để rủ con cho vợ ngủ ngon giấc.
Sáng hôm sau mới thức giấc đã là một cực hình cần anh phải chuẩn bị một tâm lý thật tốt để ức phó.
Ánh sáng chưa lên anh và cô đã phải lục đục dậy thay tã cho con.
Mọi ánh thức dậy sớm cũng không cảm thấy mệt mỏi sao bây giờ lại thấy dậy sớm là một khó khăn vậy chứ?
“Liên Hàn, lấy cho em tã! !!!!" Cô bế con trai lên miệng gọi anh đang ngủ
Hoắc Liên Hàn đi lấy tã cho cô, vừa uống được ngậm nước cô lại kêu tiếp.
“Liên Hàn, Tuệ Nhi nó ị ra tã rồi anh mau lại lau cho con đi!"
Một người đàng hoàng lịch lãm như anh bây giờ lại là người đàn ông đi chùi mông cho con gái.
Còn đâu là tổng tài lạnh lùng nữa.
Thật là mất mặt nam nhân.
“Liên Hàn, em không đủ sữa cho con bú, anh mau lấy sữa ngoài lại đây!"
!
“Liên Hàn, Tuệ Nhi khóc rồi anh mau ru con ngủ đi!.
.
em buồn ngủ quá!"
Hoắc Liên Hàn trong đêm tối bị gọi vài lần dậy ru con ngủ trong tình trạng buồn ngủ nặng nề.
Nói đi thì cũng phải nói lại, anh phải là người thương vợ mới có thể chú toàn mà chăm sóc vợ con.
Hoắc Liên Hàn trong ngày hôm đó không chịu được đã thuê hẳn vài bảo mẫu đến để giúp anh chăm lo hai đứa trẻ.
May thuê bảo mẫu kịp thời anh có thể đánh một giấc ngủ ngon rồi.
Hoắc Liên Hàn cũng trốn đi, anh đến cty để làm việc để quên đi mùi tã lót rồi mùi phân kèm mùi sữa.
Tâm trạng của anh khi thoát khỏi hai đứa trẻ thật sự rất là thoải mái.
Nhưng mà nổi khổ trên người anh mặc dù đã tắm và xịt nước hoa cao cấp rồi mà vẫn còn vương vấn hương sữa, mùi sữa nó cứ theo anh vậy.
Bạch Huyền Y rất nhanh đã bắt được đuôi của anh, đã gọi điện đến để hỏi thăm tình hình.
Kết quả cũng đã cho thấy anh đã thua trong vụ cá cược này, thua thảm hại mà trước giờ anh chưa bao giờ nghĩ đến có ngày mình thua cá cược.
“Cậu gọi điện để trêu chọc tôi sao?" Anh bắt máy
“Thế ai bảo tôi sẽ không bao giờ thuê bảo mẫu?" Đầu dây bên kia Bạch Huyền Y bắt đầu trêu trọc, không quan tâm đến câu hỏi của anh
“Chuyện của trước kia không nên nhắc lại!" Hoắc Liên Hàn xoay chiếc bút trên tay
“Còn việc cá cược, tính thế nào?" Bạch Huyền Y cố nhắc lại việc cá cược của hai người.
“Tôi thua được chưa!" Hoắc Liên Hàn đành phải chấp nhận sự thua