thoát khỏi cái nơi này...khi chạy đến một ngõ cua dãy hành lang tối tăm với những chiếc đèn len lỏi làm người khác không khỏi rùng mình thi thiên anh dừng lại -"cậu cứ chạy cho hết dãy hành lang này rồi rẽ phải đi tiếp đến cánh cửa màu đen đi qua cửa rẽ trái đi tiếp được một đoạn sẽ có người đón cậy ở đó" thiên anh nói xong đi luôn nó muốn nói lời cảm ơn cũng không kịp...nó cứ theo chỉ dẫn mà đi, khi đi nó cứ ngẫm nghĩ trong đầu những lời thiên anhđã nói sợ bị đi lạc thì khi đến cuối dãy hành lang chuẩn bị rẽ phải thì nó bắt gặp một người đang đứng gác ở cửa cách nó khoảng 500 mét nó không biết phải làm sao để đi qua được cửa đứng suy nghĩ một hồi làm tiêu tốn nhiều thời gian...còn linh nhi đang rất lo lắng vì lâu quá không thấy nó ra nên tỏ ra lo lắng sợ nó gặp chuyện nên chạy vào trong xem thử...nó đang sợ sệt lo âu thì đột nhiên trong đầu nảy ra một ý nghĩ
miệng nó mỉm cười nhẹ nhàng một