cậu có biết là mình lo lắng cho cậu lắm không hả?...hức...hức" Cô nghẹn ngào nói trong tiếng nấc nức nở
-"cậu đừng có con nít như vậy chứ mình không sao vẫn khỏe như thường cậu không thấy sao " Nó làm ra vẻ dương dương tự đắc, cố che dấu sự đau đớn đang lan truyền khắp cơ thể rồi mỉm cười thật tươi để làm an lòng người bạn thân là Linh Nhi... -"cậy không lừa mình đó chứ..." Linh Nhi đưa ánh mắt nghi ngờ nhìn Nó...Nó gật đầu lia lịa để tỏ sự thành thật của mình rồi đột nhiên ngẩng đầu lên như chợt nhớ ra mộ̉ chuyện gì đó -"Nhưng mà tại sao cậu lại ở một nơi đáng sợ như vầy " câu hỏi của Nó không khỏi làm Linh Nhi lúng túng -"chuyện này rất dài sau này khi lúc thích hợp mình sẽ cho cậu biết " Cô làm ra vẻ suy tư chợt
-"Á..." một tiếng rên tuy nhỏ nhưng cũng đủ làm hai đứa tụi Nó giật mình bốn mắt nhìn nhau rồi nhìn chằm chằm vào con người đang nằm bẹp ở dưới sàn
-"Thiên Anh" Linh Nhi có chút bất ngờ
-"Cậu biết cô gái này sao "