Ở trung tâm là các cặp đôi nam nữ ôm nhau khiêu vũ trong những bộ trang phục đẹp đẽ, đâu đâu cũng là hình ảnh xa hoa phung phí của giới thượng lưu.
Nơi đây giống như một bữa tiệc khiêu vũ.
Một bữa tiệc khiêu vũ trong một nhà thờ thiêng liêng? Hơn nữa còn là vào buổi sáng.
Đám người này thật là nhàn rỗi không có việc gì ...!
Giang Ninh Phiến tự giễu trong lòng, mấy người đàn ông đang ngồi trước tượng Đức Mẹ uống rượu chợt tiến về phía này.
“Cậu Hang đến rồi, Thường Cao Chính vô cùng vinh hạnh"
Một người đàn ông mang giọng Hồng Cảng cười lớn tiếng nói và cúi chào với Hạng Chí Viễn.
Những người đàn ông đi cùng anh ta cũng tới tấp đến cúi đầu chào hỏi anh.
"Ừm."
Hạng Chí Viễn vô cảm gật đầu qua loa, choàng tay ôm eo của Giang Ninh Phiến rồi đi đến góc phòng.
Trong góc nhà thờ, vài đàn em của anh nhanh chóng mang một bộ ghế sô pha bằng da thật sạch sẽ đến.
Sạch sẽ đến mức không nhiễm một hạt bụi.
“Cậu Hạng, đây đều là các ông lớn của xã đoàn Hồng Cảng”
Người Hồng Cảng tên Thường Cao Chính nói.
"Ôi chao, chê cười rồi...!Ai dám xưng là ông lớn trước mặt cậu Hạng đây chứ.
Cậu Hạng, tôi là Trần Tạ Hoa đến từ xã đoàn Hồng Hưng"
"Tôi đến từ xã đoàn Thái Hoa ..."
"Người ta nói rằng cậu dạng sẽ không dễ lộ mặt.
Vậy nên thật sự là phước đức ba đời khi tôi được nhìn thấy cậu Hàng ngày hôm nay."
Sau một hồi trò