Cô Minh Thành đẩy cửa đi vào, chỉ thấy Hạng Chí Viễn đang đứng trước bàn sách sửa sang tập tranh, những thứ kia anh ta không chỉ nhìn thấy một lần, nhưng không dám đụng vào lần nào.
Hạng Chí Viễn có rất nhiều kiêng kị, nhưng tất cả liên quan tới "Tiêm Tiêm" không thể nghi ngờ là cấm kỵ lớn nhất.
Cậu Hạng tìm người này rất nhiều năm.
ở trong mắt Cô Minh Thành, cậu dạng vì tìm người này mà đã nhập ma.
"Cậu Hạng, ông Hạng gọi điện thoại từ Thái Lan tới." Cô Minh Thành đứng ở một bên, hai tay chắp sau lưng báo cáo: "Ông ấy nói anh đã tìm nhiều năm như vậy, vẫn không có kết quả, cần phải trở về."
Đa số tổ chức của cậu Hạng đều tụ tập ở Đông Nam Á, nhưng những năm nay, cậu Hạng kiên trì ở lại trong nước, chỉ có một mục đích: Tìm người.
Một năm rồi lại một năm.
Cô Minh Thành không biết phải ra bao nhiêu nhân lực, cô gái tên "Tiêm Tiêm” kia như bốc hơi khỏi trên đời, một chút tin tức cũng không tra được.
Đến