Nghe được giọng nói, Giang Ninh Phiến nhàn nhạt ngước mắt, không có biểu cảm gì đi ra khỏi ánh nắng cửa sổ, đi theo sau Cô Minh Thành ra ngoài từng bước một.
Cho đến khi ra ngoài biệt thự, một chiến Lincoln Motorhome thật dài dừng trên bãi đất trống.
Nơi xa, là hồ nhân tạo to lớn của nhà họ Hạng, dưới ánh mặt trời sóng nước lấp loáng, đẹp không sao tả xiết.
"Chị Phiến, tôi đã để người giúp việc thu dọn xong hành lý của chị, có mấy vali." Cô Minh Thành đưa cây gậy trong tay cho Giang Ninh Phiến, khó khăn nói ra miệng: "Còn có cái này, cũng mang đi đi."
"Có ý gì?"
Ánh mắt quạnh quẽ của Giang Ninh Phiến liếc qua chiếc xe.
Đây gọi là thu dọn xong hành lý à?
Cô Minh Thành lúng túng sờ tóc, gương mặt khó mà mở miệng, cuối cùng đặc biệt uyển chuyển nói: "Ý của cậu Hạng là...!Muốn chia tay với chị."
Chia tay?
Giang Ninh Phiến nhớ tới trước đó ở phòng sách Hàng Chí Viễn đã nói, anh nói đừng để anh gặp lại cô...!Vậy mà lời kia không phải nói nhảm.
Hạng Chí Viễn muốn đuổi cô đi.
Sau khi chơi cơ thể cô nửa năm, bởi