Bắc Dật Quân và Nhã Yến Mịch đã chơi qua hết những trò chơi ở khu vui chơi này nhưng, chỉ còn một thứ quan trọng mà anh và Yến Mịch chưa cùng nhau chơi.
Là vòng đu quay khổng lồ!!!
- Chúng ta cùng nhau lên đó đi!!!
Yến Mịch chỉ tay lên đu quay.
Thật ra vòng đu quay khổng lồ này chính là mơ mộng từ thuở thiếu nữ của cô, cô muốn được cùng người yêu lên đó, muốn cùng anh ta lên đến đỉnh cao nhất, cô muốn có được một tình yêu mãi mãi như bao người nói.
Cũng không biết bao nhiêu lần cô từng mơ mộng được ngồi cùng với Bắc Dật Quân rồi, khung cảnh mà cô tưởng tượng ra thật sự rất nên thơ.
Không ngờ hôm nay cô lại có thể thực hiện ước nguyện viển vông đó.
- Được!! Đi thôi!!!
...----------------...
...----------------...
Cuối cùng cũng đã đến đỉnh cao nhất rồi.
- Wow!!! Khung cảnh ban đêm đúng là đẹp thật đấy!!!
Yến Mịch rất thích thú với cảnh đêm nhìn xuống từ trên cao.
- Cảnh đúng là đẹp thật đấy!!! Nhưng em còn đẹp hơn, Yến Mịch!!
Bắc Dật Quân đi đến ôm eo Yến Mịch, nâng cằm cô lên.
- Đẹp gì chứ? Anh chỉ giỏi cái miệng thôi!!! Cả ngày hôm nay tóc tai em đã bù xù cả rồi!!! Còn đẹp gì nữa chứ!!!!
Yến Mịch ngượng ngùng cúi đầu.
- Vậy đó! Nhưng lại xinh đẹp đến lạ thường! Rất đáng yêu!!
Bắc Dật Quân nâng cằm Yến Mịch lên.
Một nụ hôn trên không trung cao chót vót, thật ngọt ngào làm sao!! Liệu tình yêu của họ có kéo dài mãi mãi? Có bền lâu không?
...----------------...
Vừa xuống dưới đất, Bắc Dật Quân đã nhìn thấy người bán kẹo bông gòn, anh liền đi đến mua cho Yến Mịch.
Đứng ở một góc cây trong khu vui chơi chờ Bắc Dật Quân, bỗng......
- Á!!!
Có một người đàn ông mặc áo đen, đội nón đen chạy một cái vù đến giật lấy túi xách của Yến Mịch làm cô xém ngã xuống đất.
Ngay lúc đó, Bắc Dật Quân vừa chạy đến...
- Có chuyện gì vậy?
Yến Mịch hốt hoảng.
- Túi xách...!túi xách của em!!!
Bắc Dật Quân có phần thản nhiên, anh nhiều tiền mà, chỉ một chiếc túi xách thôi thì có là gì.
Nếu Yến Mịch muốn thì anh có thể mua cho cô cả trăm cái.
- Không sao đâu! Chỉ là một chiếc túi xách thôi mà.
- Nhưng mà trong đó lại có chiếc nhẫn cưới của chúng ta!!!!
Nghe đến đây, Bắc Dật Quân liền cau mày, vội đưa hai cây kẹo bông gòn cho Yến Mịch và chạy theo người đàn ông đó.
- Này!! Dật Quân!!
Tự nhiên cô lại cảm thấy tội lỗi vô cùng, đáng lẽ cô không nên tháo chiếc nhẫn ra bỏ vào túi xách.
Nhưng mà, cô chỉ là sợ tay cô nhỏ rồi chạy nhảy sẽ làm mất nó, nhưng, cuối cùng lại bị cướp.
Bắc Dật Quân vội chạy theo người đàn ông đó.
Thấy có người đuổi theo, hắn ta hoảng hốt cố chạy thật