Ba mẹ cô lại im lặng một lần nữa.
Có thể thấy ba mẹ cô tuy là tức giận nhưng sâu bên trong vẫn có thể nhìn thấy được nỗi sợ hãi.
Nói ngoài miệng thì tức giận, không vui cũng chỉ là thương xót con, đau lòng vì con của mình phải chịu khổ.
Mà nguyên do chính còn là vì ông bà, chính ông bà đã tự đẩy con gái mình vào hố lửa nhưng thật sự không còn cách nào khác, giữa công ty mấy đời của nhà họ Nhã với con gái của ông bà Nhã Yến Mịch, cái nào nặng, cái nào nhẹ ông bà con không phân nổi hay sao?
Bây giờ muốn ly hôn thì là vì con gái nhưng hiện tại ông bà đã bị đưa vào thế khó xử một lần nữa.
Kết hôn là vì công ty, muốn ly hôn cũng phải ngó đến công ty mà suy nghĩ.
Công ty khó khăn lắm mới có thể vững vàng trở lại, mà nội dung chính là công ty đã nhờ vào nhà họ Bắc, nhờ vào Bắc Dật Quân mới có thể đứng vững.
Nếu bây giờ mà ly hôn, lỡ chọc cho Bắc Dật Quân tức giận thì phải làm thế nào.
Cổ phần của Bắc Dật Quân vẫn còn ở trong công ty, hiện tại anh ta chính là cổ đông lớn rồi còn vốn đầu tư nữa.
Anh ta không vui rồi...!đòi rút cổ phần, rút vốn đầu tư thì phải làm sao?
Cho dù anh ta không có cổ phần, không đầu tư vào công ty của ba mẹ cô đi chăng nữa thì......
Với thế lực của nhà họ Bắc, khi anh ta nổi điên lên, không lẽ không đủ sức để làm công ty sụp đổ.
Ha, anh ta chỉ cần đá một cái là cái công ty đó liền biến mất như chưa từng tồn tại.
Muốn ly hôn, đâu có dễ đến như vậy.
Đâu phải nói ly hôn là liền ly hôn được một cách êm xuôi.
Một bên là con gái, một bên là công ty mấy đời của nhà họ Nhã, rốt cuộc...!ba mẹ cô sẽ chọn cái nào?
- Ba mẹ, sao vậy? Kết hôn được...!không lẽ...!không ly hôn được hay sao?
Cô hiểu được ba mẹ đang lo lắng về thế lực nhà họ Bắc nhưng cô không hề biết ba mẹ đang lo lắng về một vấn đề nan giải như thế nào, phải lựa chọn sống chết ra sao?
Ông bà thở dài một hơi rồi mẹ cô mới cất giọng qua loa cho qua chuyện trước.
- Yến Mịch à! Hay là...!con cứ...!cứ nghỉ ngơi cho khoẻ trước đi rồi