Hàn Khải Uy nói xong liền đưa micro đưa cho Tiểu Bảo.
Hai tay Tiểu Bảo cầm micro, alo hai tiếng.
Giọng nói non nớt thông qua thiết bị khuếch đại âm thành truyền đến cả hội trường.
Tiểu Bảo dường như đùa còn chưa đủ, alo vài tiếng liên tiếp mới ngừng, nói: Là mẹ quyết định tham dự cháu mới đến.
Nhưng thỉnh thoảng cũng muốn cho ba chút mặt mũi, nếu không ba cháu sẽ không đi chạy bộ cùng cháu nữa.
Giọng nói ngây thơ yếu ớt vang lên, vô cùng dễ nghe.
Hàn Duy Trạch nói xong bèn đưa micro cho Tô Dương Dương.
Tô Dương Dương còn chưa kịp phục hồi lại tinh thần đã thấy micro ở trước mặt mình.
Cô nhận lấy, nói: Ừm, hai người đàn ông trong nhà tôi nói đúng.
Tôi chúc gia đình em chồng tân hôn vui vẻ, hạnh phúc mỹ mãn!
Lời chúc đơn giản khô khan của cô khiến người khắp hội trường bật cười.
Tiểu Bảo thò ra khỏi ngực Hàn Khải Uy, dùng sức ôm lấy cổ Tô Dương Dương, hôn một cái lên môi cô.
Hàn Khải Uy vội vàng ôm lấy thân thể xiêu vẹo của cậu bé, cười nói: Thiếu hiệp, con tặng nụ hôn đầu của mình trước mắt nhiều người như vậy, sau này sao có thể lừa được tiểu cô nương?
Tiểu Bảo nghe vậy nheo mắt nhìn anh.
Hình ảnh một nhà ba người hòa thuận vui vẻ, thông qua màn hình led và máy chụp ảnh phát lên mạng và TV.
Phóng viên ở đó hận không thể liên tục ấn nút chụp, ấn đến mức ra tiêu đề của ngày mai luôn.
...
Tô Dương Dương trở lại hậu trường, mới hậu tri hậu giác phản ứng vừa nãy đã xảy ra chuyện gì ở thảm đỏ.
Phản ứng ngốc nghếch kia của cô, rõ ràng là phá vỡ bầu không khí xung quanh mà.
Trong phòng hóa trang ở hậu trường, cô thay váy phù dâu mà Hàn Vân Nhi đã chuẩn bị cho, sau đó nhân viên quầy lễ tân đưa cô đến phòng trang điểm của cô dâu.
Hàn Vân Nhi vừa trang điểm vừa xem đoạn Hàn Khải Uy, Tô Dương Dương và Hàn Duy Trạch trên thảm đỏ.
Tô Dương Dương trên mặt hiện lên vẻ xấu hổ: Bà cô à, bà đừng có xem nữa được không? Mặt mũi sắp quẳng xuống Thái Bình Dương rồi.
Mất mặt chỗ nào chứ? Chị dâu, chị đúng là khiến em nhìn với cặp mắt khác xưa đó, muốn xinh đẹp cao quý có xinh đẹp cao quý, muốn chọc cười có thể chọc cười.
Chị xác định chị không phải là nhân cách phân liệt chứ?
Xin hỏi em đang khen chị thật đấy à?
Tất nhiên là đang khen chị rồi.
Được được, chị tạm tin vậy.
Đến giờ lành chưa?
Sắp rồi.
Tô Dương Dương lấy một chiếc hộp nhỏ từ trong túi xách ra: Tặng quà cho em này.
Anh hai đã tặng một phần rồi.
Anh hai em tặng là chuyện của anh hai em.
Lần đầu thấy em liền cảm giác rất hợp.
Hàn Vân Nhi tò mò mở ra, phát hiện bên trong chiếc hộp nhung là một con thỏ bằng ngọc được mài tinh xảo.
Chị làm nó à?
Bình thường lúc không có chuyện gì làm thì mài, vừa đúng lúc biết là cầm tinh của em nên tặng.
Cảm ơn chị dâu.
Hai người nói với nhau vai câu thì có nhân viên lễ tân đến mời Hàn Vân Nhi ra ngoài.
Tô Dương Dương lại được một nhân viên lễ khác hướng dẫn đi vào phòng tiệc, ngồi bên cạnh người nhà họ Hàn.
Con chào ông bà, ba mẹ.
Bà Hàn và Lương Nhu nhìn cô từ trên xuống dưới.
Lương Nhu nhíu mày: Sao gầy vậy?
Chắc là thời gian trước bận quá không nghỉ ngơi tốt ạ.
Mọi người không cần lo lắng.
Bà Hàn bất mãn: Con tăng ca, thức đêm, Khải Uy không chăm sóc con à?
Bà nội, Khải Uy có đưa đón và mang đồ ăn khuya cho con.
Công việc của anh ấy cũng bận, trong nhà còn có Tiểu Bảo nữa, không thể đi lâu quá được.
Bà Hàn cùng Lương Nhu nghĩ đến biểu hiện của Hàn Duy Trạch trên thảm đỏ vừa nãy, mắt sắp cười híp cả lại.
Vốn dĩ bọn họ thích tính cách của Tô Dương Dương, thấy Hàn Duy Trạch vì Tô Dương Dương mà có sự thay đổi lớn như vậy, nói không vui là lừa người.
Tiểu Bảo bây giờ nào còn chứng tự kỷ nữa, ngược lại còn khiến người ta yêu mến hơn những bạn trẻ bằng tuổi.
"Tiểu Bảo đi học thể nào rồi? Có thể thích ứng không?
Tình hình cụ thể chắc Hàn Khải Uy hiểu rõ hơn con, có điều anh ấy không nhắc đến, cũng không thấy Duy Trạch có cảm xúc gì khác thường.
Con nghĩ năng lực thích ứng của thằng bé rất tốt.
Thằng bé tiếp nhận con nhanh như vậy, tin là những cái khác cũng có thể.
Cũng đúng.
Lúc ba người đang nói thì Hàn Duy Trạch cầm cây kem chạy tới: Mẹ, ăn.
Người lớn còn đang ở đây, phải ưu tiên bề trên.
Vâng Hàn Duy Trạch vẫy vẫy nhân viên phục vụ bên cạnh: Thêm 4 cây kem nữa.
Nói xong cậu bé mới chào hỏi mấy người nhà họ Hàn.
Dáng vẻ ngây thơ, hoạt bát của cậu bé làm mọi người cảm thấy trong lòng ấm áp, giảm bớt sự không vui do Hàn Vân Nhi đột nhiên kết hôn tạo thành.
Nhà họ Hàn bọn họ không