Hàn Khải Uy trả lời lại bằng cách đấm một đấm vào Mạc Nhậm Mộ.
Mạc Nhậm Mộ không ngờ tới Hàn Khải Uy lại đánh anh ta tại buổi họp mặt ở nhà chính của nhà họ Hàn.
Dưới tình thế cấp bách chỉ có thể kịp quay đầu, mặc cho nắm đấm của Hàn Khải Uy rơi trên gò má, rất đau.
Hàn Khải Uy đánh xong một cú này lại nhìn Mạc Nhậm Mộ chật vật lui lại phía sau.
Hàn Khải Uy thu tay lại, lạnh lùng nhìn Mạc Nhậm Mộ: "Cậu cho rằng cậu khiêu khích tôi thì tôi sẽ để cho cậu ly hôn với Vân Nhi à?"
"Tôi đâu có ngây thơ như vậy." Mạc Nhậm Mộ lại đột nhiên cười ha hả.
Một lát sau, tiếng cười im bặt, chỉ còn lại âm thanh bi thương.
"Hàn Khải Uy, anh nói xem, tôi vì cái gì chứ? Tại sao người mà Ninh Duy gặp một lần trước khi chết lại là anh? Cô ấy yêu anh như vậy, tại sao anh lại muốn từ bỏ cô ấy mà kết hôn, rốt cuộc là anh có yêu cô ấy hay không?"
"Cô ấy đã chết rồi, người chết thì cũng nên biến mất." Giọng nói của Hàn Khải Uy lạnh lùng: "Mạc Nhậm Mộ, có chuyện này mà cậu không cảm thấy kỳ lạ à?"
"Chuyện gì?"
"Tôi với cậu đều không phải là người thâm tình, cái gọi là thâm tình cũng chỉ là chưa gặp được một người phụ nữ có thể lọt vào mắt mình, cho nên chỉ có thể nhớ kỹ người cũ.
Ninh Duy đơn giản chỉ là một cô gái lúc chúng ta còn trẻ tuổi gặp được mà khắc sâu trong ấn tượng, cho dù là có khắc sâu mười năm trời thì cũng nên buông xuống rồi, cậu không cảm thấy chúng ta vẫn luôn nhớ tới Ninh Duy là rất kỳ lạ hay sao?"
Mạch suy nghĩ của Mạc Nhậm Mộ xoay chuyển cực nhanh: "Ý của anh là đang có người cố gắng nhắc nhở sự tồn tại của Ninh Duy với chúng ta?"
"Hiện tại tôi nghi ngờ là cô ấy vẫn còn sống."
"Không thể nào đâu." Mạc Nhậm Mộ không hề suy nghĩ chút nào mà bác bỏ.
"Trước đó tôi cũng cảm thấy không thể như vậy được, dựa vào những chuyện gần đây Dương Dương gặp phải, chúng đã khiến tôi nhận định cô ấy vẫn còn sống."
"Là tôi tận mắt nhìn thấy thi thể của cô ấy tiến vào lò thiêu."
"Ninh Cảnh Phong làm nghề gì."
Mạc Nhậm Mộ sững sờ: "Cô ấy còn sống mà lại không nói là có ý gì?"
"Tôi cũng đang suy đoán." Ánh mắt Hàn Khải Uy tĩnh mịch nhìn về phía Mạc Nhậm Mộ: "Vợ của tôi là Tô Dương Dương, vợ của cậu là Hàn Vân Nhi, nhất định cậu phải nhớ kỹ điểm này.
Cho dù Ninh Duy có còn sống hay không thì cô ấy cũng đã chết trong lòng của chúng ta rồi, nếu như cậu vẫn không nhớ thì tôi không ngại dùng một chút thủ đoạn đâu."
Vẻ mặt của Mạc Nhậm Mộ có chút hoảng hốt, trầm mặc một lúc lâu, giống như là không nghe thấy lời lúc nãy Hàn Khải Uy đã nói, thì thào hỏi: "Rõ ràng là cô ấy đã chết rồi, sao có thể còn sống được?"
"Lúc đó cô ấy chết là vì cái gì?"
"Bệnh."
"Nếu như căn bản cô ấy không có bệnh thì sao?"
"Chuyện này là không thể nào...!khoảng thời gian cuối cùng của cô ấy..."
"Tôi cũng chính là bởi vì biểu hiện trong khoảng thời gian cuối cùng đó của cô ấy, cho nên mới chậm chạp không dám đưa ra kết luận, cho đến khi tôi gặp một người."
"Ai?" Ánh mắt của Mạc Nhậm Mộ hơi rút lại, khóa chặt vào Hàn Khải Uy, dường như muốn nhìn chằm chằm để tạo một cái lỗ trên mặt của anh.
"Ninh Cảnh Phong."
"Cậu ta thế nào?"
"Năm năm trước cậu ta đã xuất hiện bên cạnh Tô Dương Dương, mấy năm gần đây vẫn luôn duy trì quan hệ rất tốt với cô ấy."
"Vậy thì thế nào chứ?"
"Nếu như bác sĩ phụ trách chữa trị năm đó cho Ninh Duy đã giới thiệu Tô Dương Dương với Ninh Cảnh Phong thì sao? Cậu cũng đã quen biết với Ninh Cảnh Phong mấy năm rồi, biết cậu ta là một người ra sao.
Cậu ta rất khó chấp nhận được một người lạ xuất hiện trong cuộc sống của cậu ta, nhưng lại rất dễ dàng tiếp nhận Tô Dương Dương?"
Mạc Nhậm Mộ cười một tiếng: "Hàn Khải Uy, anh lại di chuyển trọng điểm rồi, anh không phải cũng nhanh chóng tiếp nhận được Tô Dương Dương hay sao, giờ mà còn oán Ninh Cảnh Phong?"
"Nếu như những chuyện gần đây không xảy ra thì tôi sẽ không nghĩ như vậy, người ở phía sau hoàn toàn quen thuộc và nắm bắt được tính cách của Tô Dương Dương, ngay cả phản ứng theo bản năng của cô ấy mà cũng đoán được.
Cậu cảm thấy chuyện này chỉ là trùng hợp thôi sao?"
"Cái này cũng không thể chứng minh được Ninh Duy còn sống."
Hàn Khải Uy lấy một vật từ trong túi quần ra, đưa qua cho Mạc Nhậm Mộ.
Mạc Nhậm Mộ nghi ngờ nhận lấy mở ra nhìn, phát hiện đó là mấy bức ảnh.
Trong mấy bức ảnh là gương mặt hoặc hoặc bóng lưng của một cô gái trẻ tuổi.
Chỉ cần là người từng tiếp xúc với Ninh Duy thì vừa nhìn là có thể nhận ra cô ta.
Tay của Mạc Nhậm Mộ thiếu chút nữa không cầm được mấy bức ảnh nhẹ nhàng kia, hai mắt đỏ như máu nhìn Hàn Khải Uy.
Gương mặt của Hàn Khải Uy bình tĩnh nhìn anh ta: "Đây là ảnh chụp sáng hôm nay