Lê Ánh Thư nhìn cậu con trai đáng yêu đang ngồi bên cạnh.
Cô nhớ lại khoảng thời gian ba năm trước.
Sau đêm say xỉn đó, cô đã ký vào tờ đơn ly hôn với Bạch Đăng Vũ.
Cô đến tìm Hamlet, nhờ anh giúp cô chuyển số tiền này sang một tài khoản khác.
Cô không muốn Bạch Đăng Vũ có thể tìm thấy mình.
Với sự giúp đỡ của Hamlet, cô đến một đất nước khác.
Cô đi làm thêm tại một trung tâm dạy nấu ăn của Hamlet.
Hai tháng sau, cô phát hiện mình có thai.
Cô tin rằng đêm say xỉn ba tháng trước không phải là một giấc mơ.
Bạch Đăng Vũ đã ngủ với cô trong chính căn phòng đó.
Cô sinh được một cậu con trai kháu khỉnh.
Luca trông rất giống Bạch Đăng Vũ.
Vì vậy, trong suốt phần đời còn lại của mình cô sẽ không để hắn gặp Luca.
Cô sẽ không cho hắn có cơ hội để giành con trai cô.
Lê Ánh Thư không hề hay biết, Bạch Đăng Vũ vẫn yêu và tìm kiếm cô.
Tối thứ bảy, sinh nhật của Lê Ánh Dương.
Bữa tiệc sinh nhật được tổ chức hoành tráng.
Bạch Đăng Vũ lại càng nhớ Lê Ánh Thư hơn.
Chỉ cần một chiếc bánh, hai người ăn, cô đã rất vui mừng.
Bạch Đăng Vũ vẫn chưa tổ chức tiệc sinh nhật hoành tráng cho cô.
Hắn chưa đưa cô đến tất cả những nơi cô muốn đến.
Hai người chưa sinh con.
Cả hai chưa xây dựng được một gia đình trọn vẹn, một vợ một chồng với hai con một trai, một gái.
Chuyện gì bọn họ cũng chưa hoàn thành.
Bây giờ hắn vẫn chưa tìm được cô
Tâm trạng của Bạch Đăng Vũ không tốt nên đã uống rất nhiều rượu.
Bạch Đăng Vũ say rượu được Lê Ánh Dương đưa về nhà.
Sau khi đỡ Bạch Đăng Vũ lên giường, Lê Ánh Dương nhìn anh đầy căm hận.
Khi được đính hôn với hắn, cô rất hạnh phúc.
Cô hẹn hắn, nhưng hắn không muốn gặp cô.
Khi cô cố tình đến tìm hắn, hắn lại lạnh lùng lướt qua cô, hắn chưa từng xem cô như bạn gái của mình.
Trong buổi hẹn hò đầu tiên, Hắn đã tỏ ra chán ghét cô.
Chỉ có cô, như một con ngốc, luôn đi theo hắn.
Đến khi hắn bị tai nạn hai chân không còn đi lại được.
Cô quyết định từ bỏ hắn.
Nhưng khi cô gặp lại hắn, cô lại thấy hắn đã yêu Lê Ánh Thư, người không xinh đẹp bằng cô, tất cả mọi thứ đều không bằng cô.
Vì sao hắn có thể yêu Lê Ánh Thư nhưng trước đó lại không yêu cô?
Vì sao cử chỉ của hắn đối với Lê Ánh Thư lại có thể dịu dàng như vậy? Nhưng hắn lại chưa một lần nhìn cô với ánh mắt đó.
Cô không thể chịu đựng được.
Cô bắt tay với Bạch Đăng Khôi, người luôn muốn tranh đoạt gia sản của hắn.
Bạch Đăng Khôi cũng có vẻ ngoài đẹp trai, hơi kiêu ngạo và kỹ năng giường chiếu khá tốt.
Cô sẽ trả thù Bạch Đăng Vũ, khiến hắn mất hết tất cả và khiến hắn phải nể phục cô, quay đầu lại nhìn cô.
“Bạch Đăng Vũ, nói cho em biết, anh yêu ai nhất?”
"Là em, tôi yêu em nhất."
“Em nghe nói anh có một con dấu.
Anh có thể cho em xem được không?”
Bạch Đăng Vũ lấy một chiếc chìa khóa từ trong túi ra.
Hắn đưa chìa khóa cho Lê Ánh Dương.
Hắn chỉ cho cô một ngăn kéo nhỏ bên trong tủ quần áo.
Lê Ánh Dương hồi hộp đưa chìa khóa mở ngăn kéo.
Có một con dấu ở bên trong.
Đây là con dấu mà Bạch Đăng Khôi đang tìm kiếm.
Nhưng Lê Ánh Dương không vội.
Cô đặt con dấu trở lại chỗ cũ.
Bạch Đăng Vũ thức dậy.
Lê Ánh Dương trả lại chìa khóa cho Bạch Đăng Vũ, nhưng hắn không cảnh giác chỉ mỉm cười dịu dàng với cô.
"Em giữ giúp tôi."
“Nhưng cái này rất quan trọng với anh.”
"Tôi tin em."
Điều này chứng tỏ Bạch Đăng Vũ tin tưởng Lê Ánh Dương.
Cô mỉm cười hạnh phúc hôn hắn một cái.
"Em nhất định sẽ giữ kỷ chìa khoá và vật kia giúp anh."
Lê Ánh Dương vừa bước ra khỏi phòng của Bạch Đăng Vũ, cô không kịp nhìn thấy nụ cười nhếch mép của hắn.
"Con cá mắc câu rồi, giờ thì đợi thu lưới thôi."
Cái bẫy hắn giăng ra lâu như vậy hiện tại cũng nên bẩy dính con môi chủ chốt rồi.
Sau khi xong việc ở đây, hắn sẽ đi tìm Lê Ánh Thư tình yêu của đời hắn, cô vợ mà hắn yêu nhất.
Lê Ánh Dương mang con dấu đến cho Bạch Đăng Khôi.
Cậu tươi cười ôm lấy cô.
"Cục cưng, em thật tuyệt vời."
Con dấu gia tộc là thứ mà chỉ người thừa kế mới có được.
Từ lúc cậu sinh ra, cha cậu chưa bao giờ đối xử công bằng với cậu.
Cậu thông minh từ nhỏ, cậu cố gắng học tập.
Cậu muốn tranh giành quyền thừa kế công ty với anh trai mình.
Nhưng cha cậu lại nói với cậu rằng… gia sản thuộc về Bạch Đăng Vũ.
Dù cho cậu có tài giỏi như thế nào gia sản đó vẫn chỉ thuộc về Bạch Đăng Vũ.
Anh trai của cậu đạt điểm cao, cha sẽ mỉm cười ấm áp, khen ngợi anh ấy, nhưng nhưng cha lại chưa bao giờ cười với cậu.
Anh trai cậu bị tai nạn, cha lo lắng đến mức không ngủ được.
Còn lúc cậu bị đánh phải nhập viện.
Cha cậu gọi cậu là một kẻ vô dụng, chỉ biết gây rắc rối.
Kể từ lúc đó, cậu đã lên một kế hoạch.
Cậu muốn cướp đoạt mọi thứ từ Bạch Đăng Vũ.
Đầu tiên, Bạch Đăng Khôi làm đứt phanh xe