Cô có thể hiểu cho mẹ cả.
Trong một ngày bà phát hiện ra người chồng luôn nói yêu thương bà lại có người phụ nữ bên ngoài, quá đáng hơn ông ta còn dám mang con riêng về nhà.
Bà yêu ông đậm sâu như thế làm sao có thể đối xử tốt với cô, đứa con của người phụ nữ khác với chồng bà.
Người có lỗi trong chuyện này là cha cô, ông ấy dối lừa mẹ cô, phản bội mẹ cả.
Ông mang cô về nhà nhưng lại chưa từng yêu thương cô.
Nếu nói giận, cô chỉ giận một mình cha cô mà thôi.
“Mẹ giữ số tiền này chữa bệnh cho chị ấy đi.
Đăng Vũ nói với con không tìm ra được người gây hại cho chị, có thể là một người có địa vị cao.”
Cẩm Vân cũng biết con bà dưới sự cưng chiều của bà chọc vào không ít người.
Bây giờ nó ra nông nổi đó một phần cũng là lỗi của bà.
Bà chỉ mong có thể chữa hết bệnh của nó, để nó sống an phận trong nhà là được.
“Cha con…”
“Xin lỗi con không giúp được gì thêm.
Mỗi tháng con sẽ gửi phí sinh hoạt, chia làm hai, một nửa đưa cho ba, nữa còn lại đưa cho mẹ.
Mẹ giữ lấy mà chi tiêu.”
Lê Ánh Thư ra về.
Cô ngồi trên xe vẫn cảm thấy rất buồn, Tuy cô sống ở nhà họ Lê không vui vẻ gì, nhưng cô chưa từng mong họ có kết cuộc thê thảm như vậy.
Cô đưa tay lau nước mắt.
Đến khi về tới nhà, nhìn thấy ánh mắt hồng hồng của cô Bạch Đăng Vũ tiến lên ôm cô vào lòng, sốt ruột hỏi.
“Sao vậy? Có phải bọn họ làm gì em không?”
“Không phải.
Không ai làm gì em cả.
Đăng Vũ, em nhìn họ như vậy cảm thấy rất buồn.”
Cô ôm lấy hắn khóc nức nở.
Hắn biết vợ mình dễ mềm lòng.
Dù trước kia họ đối xử tệ với cô, cô cũng không chấp nhất.
“Anh sẽ chu cấp cho bọn họ, không để họ sống túng thiếu.
Em đừng lo.”
Cô dựa vào lòng anh, ngồi một lúc lâu.
Đến khi bụng đói meo kháng nghị cô mới hốt hoảng nhớ là bản thân đã quên nấu cơm.
“Hôm nay đừng nấu nữa.
Anh đã nhờ Tinh Nhi đi rước con, sẵn tiện mua luôn thức ăn cho chúng ta rồi.”
“Xin lỗi chồng.”
“Lâu lâu ăn một bữa ở ngoài cũng không sao.”
Cuộc sống của Lê Ánh Thư trở về quỹ đạo cũ.
Cô cũng có vài dự tính cho tương lai của mình.
Nhưng cô vẫn chưa biết nên bắt đầu từ đâu.
Tinh Nhi hôm nay hơi khác lạ.
Lê Ánh Thư không nhịn được tò mò hỏi cô.
"Tinh Nhi, có chuyện gì sao?"
"Cha tôi đột nhiên cho gọi tôi về nhà.
Có chút dự cảm không tốt."
"Sẽ không phải ông ấy bắt cậu lấy chồng đó chứ?"
Nghe Lê Ánh Thư nói, Tinh Nhi càng thêm ảo não.
Cha cô từng hứa không bắt ép cô lấy chồng, không cần cô lấy hôn nhân trao đổi.
Việc kinh doanh của gia đình không cần cô nhúng tay vào.
Hiện tại ông ấy muốn đổi ý sao?
Tinh Nhi xin nghỉ một tuần, Bạch Đăng Vũ lấy cớ bảo vệ an toàn cho Lê Ánh Thư dính lấy cô 24/7.
Chỉ có Nguyễn Hoàng Thái tâm tình không ổn định,