Ngô Hạo tới rồi, còn mang theo một nhóm vệ sĩ mặc đồ đen, anh ta nhìn Hứa Tuệ Tuệ: “ Tuệ Tuệ, em muốn đưa thím Hoa đi đâu?”
Hưá Tuệ Tuệ dừng chân: “ Ngô Hạo, anh biết là tôi sẽ đến phải không?”
“ Tuệ Tuệ, anh thực sự không biết làm thế nào mà em tìm thấy thím Hoa ở đây, nhưng chúng ta đã lớn lên cùng nhau, ít nhiều gì anh cũng hiểu em.
Em quá thông minh khiến người ta phải đề phòng.
Vì vậy buổi tối anh đưa người đến đây đợi em, em thật sự không làm anh thất vọng.
”
Hứa Tuệ Tuệ nhìn Ngô Hạo: “Vừa rồi thím Hoa nôn ra máu.
Dù tôi đã dùng châm nhưng vẫn cần đưa thím Hoa đến bệnh viện.
Có chuyện gì chúng ta có thể nói chuyện sau được không?”
Ngô Hạo nhìn đôi mắt trong veo sáng ngời của Hứa Tuệ Tuệ tỏa sáng rực rỡ và đẹp đẽ chói mắt, anh ta lắc đầu: “ Tuệ Tuệ, anh không biết trong cái đầu cáo già của em đang dự tính gì.
Đêm dài lắm mộng.
Anh có thể đưa thím Hoa đến bệnh viện, nhưng em phải ở lại hoàn thành giao dịch mà chúng ta vẫn còn chưa hoàn thành.”
Hứa Tuệ Tuệ nhíu mày, hiển nhiên lúc này cô không có quyền nói không.
Hai người đàn ông mặc đồ đen bước tới đưa thím Hoa vào trong xe, Ngô Hạo tóm lấy cánh tay mảnh khảnh của Hứa Tuệ Tuệ kéo cô vào nhà.
Sau khi đóng cửa lại, Ngô Hạo đẩy thẳng Hứa Tuệ Tuệ lên giường.
Hứa Tuệ Tuệ muốn đứng dậy, nhưng Ngô Hạo lại đè hai cổ tay đang làm loạn của cô lên trên đầu, rồi vươn tay cởi từng cúc áo của cô.
Hứa Tuệ Tuệ nhắm mắt lại, cố gắng nhẫn nhịn không phát ra tiếng động cũng không cự tuyệt: “ Ngô Hạo, tôi trốn không thoát được, anh buông tôi ra trước đi, anh làm tôi đau.”
Cô gái cố ý yếu đuối cầu xin, giọng nói trong trẻo xinh đẹp trở nên mềm mại, Ngô Hạo buông cô ra, tự động tay cởi áo khoác ngoài trên người mình: “ Tuệ Tuệ,đừng giở trò với anh, anh thực sự không muốn làm em bị thương.”
Hứa Tuệ Tuệ vươn bàn tay nhỏ bé của mình lên chủ động giúp anh ta cởi quần áo.
Khóe mắt Ngô Hạo hơi đỏ lên, trong nhận thức của anh ta, cô