Lục Thần Vũ dựa tấm lưng thẳng tắp vào lưng ghế sô pha, lắc lư ly vang đỏ trong tay đầy ưu nhã, anh thích nhìn cô ghen, chỉ khi ghen, người đoan trang, thông tuệ như cô mới có thể mất chừng mực, lộ ra phong thái nũng nịu, khóc lóc hờn dỗi của thiếu nữ.
Cô chính là một nhóc rùa đen rụt đầu, nếu không có Liễu Nhu kích thích thì cô vĩnh viễn không chịu mở lòng cho anh bước vào.
Tiệc đính hôn của Ngô Hạo và Hứa Thiên Huệ được tổ chức vào đêm nay, Hứa Thiên Huệ đắc ý phơi phới, từ sớm đã gọi điện nhắc Hứa Tuệ Tuệ đừng quên tiệc đính hôn tối nay, giao cho cô việc nhất định phải tới để tận mắt chứng kiến cô ta hạnh phúc.
Hứa Tuệ Tuệ cười đồng ý, cô đương nhiên sẽ không vắng mặt trong tiệc đính hôn tối nay, cô thật có chuẩn bị một món quà lớn bí ẩn.
Lúc này, Lục lão phu nhân đã đi tới: “ Tuệ Tuệ, bà nội nói với cháu một việc, lát nữa bà nội lên chùa thắp hương, muốn phù hộ cho hai đứa mau sinh chắt trai cho bà, bà sẽ ở trên núi mấy hôm, không về ngay, cháu gọi điện báo Thần Vũ một tiếng để nó về sớm với cháu nhé.
“Cháu biết rồi bà ơi.
”
Lục lão phu nhân vừa đi, Hứa Tuệ Tuệ lấy di động ra.
Thật ra cô không muốn gọi cho Lục Thần Vũ.
Đêm đó, trong phòng tổng thống ở quán bar, anh đi rồi không quay lại, hai người cũng không liên lạc.
Nhưng bà nội đã nói vậy thì cô cứ gọi báo anh một tiếng đi.
Hứa Tuệ Tuệ nhấn số anh, tiếng chuông điện thoại du dương vang lên một hồi, cuộc gọi được nhận.
Tiếng nói trầm thấp êm ái của Lục Thần Vũ vang lên: “Alo.
”
Ngón tay trắng nõn của Hứa Tuệ Tuệ siết di động: “Lục tiên sinh, bà nội bảo tôi báo với anh, bà nội đi chùa thắp hương cầu phúc rồi ở đó mấy hôm mới về.
”
“Bà nội còn nói cái gì không?”
Cuối cùng, bà nội còn bảo anh về sớm với cô… Nhưng Hứa Tuệ Tuệ sẽ không nói với anh, nói ra giống