Hứa Tuệ Tuệ thấy Liễu Nhu hỏi đến mình thì đứng dậy: “Giám đốc Liễu, tôi là… hầu gái ở đây.
”
“Hầu gái?” Liễu Nhu hơi nghi ngờ.
“Hai người trò chuyện đi, tôi xuống trước.
”
Hứa Tuệ Tuệ ra ngoài.
Lục Thần Vũ luôn nhìn bóng dáng nhỏ bé của Hứa Tuệ Tuệ, Liễu Nhu thấy người đàn ông luôn nhìn cô hầu gái thì nói: “ Thần Vũ, đây là lần đầu tiên em tới Trúc Lam Uyễn, nơi này thật rộng, anh có thể dẫn em đi dạo không?”
“Muốn dạo Trúc Lam Uyễn thì ra ngoài tìm đại một người dẫn cô đi.
”
Lục Thần Vũ nói xong cũng ra ngoài.
Liễu Nhu sững lại tại chỗ, cô ta thừa nhận mình đã sớm phải lòng Lục Thần Vũ, không có cách nào cả, người đàn ông này quá cuốn hút, là nhân vật lớn trong một thế hệ thương nghiệp, anh không thiếu tiền tài danh lợi, lại thêm vẻ anh tuấn, thành thục, đời sống cá nhân sạch sẽ, bắt lấy trái tim không biết bao nhiêu tiểu thư danh giá.
Nhưng anh luôn toát ra khí chất cấm dục, giống như viết người sống chớ gần, không cho bất cứ người phụ nữ nào có cơ hội tiếp cận.
Cô ta khó khăn lắm mới chờ được lần đi công tác kia, vội nghe điện thoại của anh nhưng lại bị Tô Uy đuổi ra ngoài.
Khi cô ta đang vô cùng chán nản thì Lục Thần Vũ đột nhiên đón nhận ý tốt của cô ta, còn dẫn cô ta về Trúc Lam Uyển.
Liễu Nhu thật sự mừng như điên, nhưng cũng cảm thấy rất quái lạ, Lục Thần Vũ luôn đối xử với cô ta không lạnh không nhạt, hờ hững xa