Vương Hữu tới, Triệu Uyển Nhan liền có chỗ dựa, tình cảnh liền không giống lúc trước.
Hứa Lộc Ngôn cũng bỏ mặt Hứa Tuệ Tuệ sang bên, đi tới bên cạnh Vương Hữu, đổi thành bộ dạng nịnh nọt nói: “Bố nuôi, cảm ơn bố trong lúc cấp bách đã tới đây, bọn con đều đang chờ bố.
”
Vương Hữu là một tên mập, trên mặt có vẻ khôn khéo của kẻ làm ăn, ông ta vỗ tay Triệu Uyển Nhan: “ Lộc Ngôn, tôi nghe nói có người bắt nạt Uyển Nhan, khiến cho nó không vui, tôi đã gả con gái nuôi cho cậu, là để cho con bé được hưởng hạnh phúc, chứ không phải để nó phải chịu ủy khuất, cậu hiểu không?”
Hứa Lộc Ngôn cứng đờ, ông ta vừa hứa hẹn với Hứa Tuệ Tuệ xong, hiện tại lại bị Vương Hữu thị uy như vậy, mặt mũi ông ta xem như vứt đi rồi, trái phải đều như bị tát một cái.
Hứa Lộc Ngôn là một kẻ phong kiến trọng sĩ diện, hiện tại cũng không lo được thứ này, chỉ mong Vương Hữu nhanh chóng bơm tiền cho ông ta để giải quyết vấn đề tài chính thôi.
“Vâng bố nuôi, con sẽ đối xử thật tốt với Uyển Nhan, tình cảm của bọn con tuyệt đối sẽ không bị những lời đồn bên ngoài ảnh hưởng, buổi kỉ niệm kết hôn ngày hôm nay chính là minh chứng.
”
Hứa Lộc Ngôn nhắm mắt đánh cược hết thảy nói.
Vương Hữu nhìn sang Triệu Uyển Nhan: " Uyển Nhan, con cảm thấy sao?”
Cái đuôi của Triệu Uyển Nhan sắp vễnh lên trời rồi, lúc trước bà ta còn rất phiền muộn, thì bây giờ vô cùng đắc ý, bà ta nhìn Hứa Lộc Ngôn một chút miễn cưỡng nói: “Còn phải nhìn biểu hiện sau này của anh ấy.
"
“ Lộc Ngôn, nghe thấy chưa, về sau phải biểu hiện thật tốt, để cho con gái nuôi của tôi hài lòng.
”
Vương Hữu lên tiếng nói.
“Vâng vâng.
” Hứa Lộc Ngôn vội gật đầu.
Địa vị của Vương Hữu rất cao, là một đại lão có vốn liếng, các phú thương ở hiện trường lập tức bước lên bắt chuyện với Vương Hữu.
Triệu Uyển Nhan vẫn kéo cánh tay của Vương Hữu không buông, bà ta nhìn về phía Hứa Tuệ Tuệ cùng với những phu nhân kia diễu võ giương oai.
Sắc mặt mấy vị phu nhân đó liền trở nên vô cùng xấu.
Hứa Thiên Huệ cảm thấy rất vui vẻ, cô ta nhìn về phía Hứa Tuệ Tuệ, mở miệng châm chọc: “ Hứa Tuệ Tuệ, cô có thấy không, cô căn bản không phải đối thủ của mẹ tôi, ông nội nuôi