“Tôi tự biết chừng mực.” Hoäc Kiến Phong giơ tay ngắt lời anh ta, sau đó ra lệnh: “Cậu ở lại bệnh viện, lo chuyện ở đây cho tốt.
Cậu không cần đi cùng tôi tới công ty.” Giọng điệu lạnh lùng, không cho phép kháng cự lại.. Ngô Đức Cường nhìn người trong phòng bệnh, lại nhìn thái độ kiên quyết của Hoắc Kiến Phong, chỉ có thể nghe theo đáp: “Được.. Đừng lo lắng, thuộc hạ sẽ chăm sóc tốt cho cô Tống. Nhưng lát nữa cậu nhất định phải về nghỉ ngơi…” Ngô Đức Cường chưa kịp khuyên nhủ xong, Hoắc Kiến Phong đã di chuyển xe lăn đi thẳng vào thang máy.. Anh ta không còn cách nào khác, đành phải nhìn Hoắc Tuấn Tú cầu cứu: “Cậu cả, xin hãy chăm sóc tốt cho cậu ba, lát nữa nhất định hãy thuyết phục cậu ấy trở về nghỉ ngơi, xin cậu đấy.” Trên mặt Hoắc Tuấn Tú nở nụ cười ấm áp và an ủi, bí mật gật đầu với anh ta rồi làm động tác “ok”.. Xoay người, nhanh chóng đi theo Hoặc Kiến Phong.. Ngô Đức Cường nhìn chằm chằm vào bóng lưng của hai người một cách bất an cho đến khi nghe thấy tiếng bước chân của nhân viên y tế phía sau.. Anh ta phải quay đầu lại và tập trung vào Tống Phi Phi trong phòng bệnh.. Cô Tống, cô đã tỉnh lại rồi, thì tuyệt đối đừng tác oai tác quái nữa.. Tập đoàn Hoắc Kiến, phòng họp cấp cao.. Hoắc Nhân Nghĩa và mười mấy vị cổ đông ngồi dọc hai bên chiếc bàn dài hình bầu dục.. Nhìn thấy Hoắc Tuấn Tú đẩy Hoắc Kiến Phong vào cửa, chủ tịch Vượng ngồi ở vị trí đầu bên phải của chiếc bàn dài, chế nhạo: “Ô ô ô, cậu ba đa tình của chúng ta đã xuất hiện.. Chủ tịch Lê ở bên cạnh ông ta, tựa vào lưng ghế cũng hùa theo: “Phải đấy, chuyện của công ty thì bỏ mặc không lo, thúc giục năm lần bảy lượt cũng không xuất hiện. Từ khi lấy vợ cậu ba đều không màng tới công ty, tay trái một cô, tay phải lại một cô khác, e là không cần tới công ty này nữa rồi!” “Các người câm miệng.” Vị trí đầu tiên bên trái của chiếc bàn dài, Hoắc Nhân Nghĩa lạnh lùng ngắt lời: “Tình cảm là việc riêng của Kiến Phong, không liên quan gì đến các người.” Chủ tịch Lê ngồi thẳng dậy phản bác: “Đúng, chuyện tình cảm riêng tư không phải chuyện của chúng tôi, nhưng cậu ấy làm ảnh hưởng đến giá cổ phiếu, ảnh hưởng đến công ty, ảnh hưởng đến lợi ích của tất cả chúng ta, thì không được!” Chủ tịch Vượng tiếp lời: ‘Cậu ấy muốn yêu đương thế nào, chúng tôi cũng không phản đối. Cậu ấy muốn yêu bao nhiêu người cũng là sự tự do của cậu ấy, nhưng mà lần này công ty đã bị cậu ấy làm cho tổn thất nặng nề, hại chúng tôi lỗ nặng, nên cũng phải cho mọi người một lời giải thích.” Cùng với sự công kích của hai người này, các cổ đông khác cũng bắt đầu bàn tán ồn ào.. “Mấu chốt chính là thái độ này cũng không ổn. Đụng đến miếng bánh của mọi người, mà không nói một câu nào!” “Phải đấy, mọi chuyện đã xảy ra bao nhiêu ngày rồi cũng không giải quyết, cứ tiếp tục như vậy thì còn có thể trông ngóng vào lợi nhuận được