Mỗi ngày trôi qua bình yên đều như một thước phim quý giá của Hách Trình Du và Lộ Khiết.
Dù chẳng ai nói ra nhưng trong tâm họ vẫn luôn ẩn nấp những sợ hãi không thôi.
Nếu như sự thật rằng Nhã Di chưa từng chết, một ngày nào đó quay lại thì liệu cuộc sống của họ có còn được như bây giờ?
Tự hứa với lòng nhất định sẽ bảo vệ được Lộ Khiết, Hách Trình Du mỗi ngày đều cố gắng tìm tung tích của Nhã Di.
Năm đó vụ nổ diễn ra, bao nhiêu người bị thương, kẻ bỏ mạng đều được công an công bố.
Nhã Di như vậy lại không chút manh mối nào liên quan khiến cho anh phải suy nghĩ không yên.
Hối thúc việc quản lý điều tra nhưng quả nhiên là không dễ dàng.
Hách Trình Du hôm nay như mọi ngày ngồi trên chiếc ghế quyền lực giải quyết giấy tờ của công ty.
Tiếng gõ cửa vang lên, anh chỉ cất giọng mời vào nhưng ánh mắt và cử chỉ vẫn còn dán trên mấy giấy tờ quan trọng.
-Hách tổng, đã tìm ra rồi.
Lúc này, Hách Trình Du mới có thể dừng bút, đầu ngẩng lên nhìn người trợ lý của mình.
Nhận lấy hồ sơ từ tay trợ lý, trong thâm tâm lại run lên nhẹ một cái.
-Kết quả là gì?
-Nhã Di còn sống!
Bên tai Hách Trình Du như một tiếng nổ lớn, anh đưa mắt đọc hồ sơ mà mà trợ lý mới đưa tới cho mình.
Xem kỹ từng chi tiết một, từng nạn nhân một trong vụ nổ nhưng lại không thấy tên Nhã Di.
Quả nhiên là đúng như những gì anh nghĩ, Nhã Di chưa chết.
-Rốt cuộc Nhã Di đã đi đâu? Cô ta chưa chết?
Danh sách những người thiệt mạng không có tên cô ta.
Cô ta thật sự biến mất không một chút lý do, cứ như thể là bay màu ra khỏi trái đất vậy.
Ngã người ra sau ghế, Trình Du suy nghĩ một chút mới lên tiếng.
-Gọi thám tử tư đến cho tôi.
-Dạ vâng thưa chủ tịch.
Chẳng quá lâu để vị thám tử đứng trước mặt anh chờ mệnh lệnh.
Anh bây giờ chỉ muốn làm rõ một việc.
Tại sao Lộ Khiết và Nhã Di lại giống nhau đến vậy? Cả hai thật sự có liên quan đến nhau hay không?
-Điều tra Kim gia cho tôi, trước mắt tôi cần biết Lộ Khiết có liên quan đến họ Kim hay không.
-Tuân lệnh!
Tại một căn biệt thự trắng rộng lớn, phải gọi là nó là biệt thự bạch phủ.
Bởi tất cả mọi thứ đây đều dùng màu trắng, nó gần như là tâm hồn của cả căn biệt thự.
Người đàn ông với khuôn mặt lạnh tanh đang tập trung hết công suất vào màn hình vi tính.
Những con số làm anh ta thích thú cười nhẹ.
-Thật tốt!
Lúc này, một người phụ nữ xinh đẹp bước vào.
Phong thái của cô ta có đến mười phần sang trọng, chín phần quý phái.
Cô ta không ai khác chính là người phụ nữ đã giúp đỡ Lộ Khiết ở siêu thị.
-Phong Thần, anh không tới tập đoàn sao?
-Em về rồi? Hôm nay thế nào?
-Không có gì, anh đang làm việc? Vậy để em vào bếp chuẩn bị gì đó cho anh.
-Không cần đâu.
Emmy này, anh không cấm cản em ra đường.
Nhưng mà em nên biết, khuôn mặt em bây giờ vẫn chưa hoàn toàn hồi phục hẳn.
-Em biết mà, sẽ không sao đâu.
Emmy đứng dậy bỏ vào bếp, Phong Thần nhìn theo cô khẽ thở dài.
Sự