Lý Kỳ Y ngay sau đó đã bị đàn em của anh áp giải tới trụ sở cảnh sát.
Chính Hách tổng cùng chủ tịch của Poi kiện tụng thì việc cô ta có ba đầu sáu tay cũng không thể thoát tối.
Lãnh án mức tù chung thân khi chỉ vừa 25 tuổi có phải là cái kết quả đắt? Vốn dĩ ngay từ đầu đã muốn tha cho cô ta một con đường sống chỉ là cô ta từ chối nó.
Món quà này Trình Du và Phong Thần đành phải thu hồi lại.
Phong Thần từ ngày Emmy xảy chuyện đều ở cận kề cô 24/7.
Cho dù có làm gì cũng không muốn rời cô nửa bước.
Emmy cả ngày bị anh lẻo đẻo theo sau, liên tục làm phiền khiến cô bực tức.
Cô bây giờ chẳng khác gì mọc ra cái đuôi ở phía sau vậy.
Đến cả tắm cũng không yên, Emmy sắp phát điên đến nơi rồi.
- Anh có thôi ngay không hả? Em cần đi tắm!
- Thì anh tắm cùng em!
- Không, anh mau ra ngoài! Trời ơi, cứu tôi!
- Nhưng…
Không cần biết lý do gì đó của anh.
Có chưa nghe thì cô cũng cảm thấy nó không hề thuyết phục.
Đóng cửa lại mặc anh kêu gào bên ngoài, Emmy bây giờ chỉ cần được tắm chứ không cần cái đuôi làm phiền kia.
Ngâm mình trong nước đã 15 phút, cô đứng dậy tiến về phía vòi sen xả nước cơ thể.
Nhận thấy bản thân chưa mang quần áo vào liền thở hắt.
- Ngu ngốc chết mất.
Bây giờ mà gọi Phong Thần chắc chắn anh sẽ lại kiếm cớ chui vào đây cho coi.
Lúc trước còn mặt lạnh, giả ngầu.
Từ lúc yêu nhau đến giờ bản tính b.iến thái càng ngày càng lộ ra.
Mở hé cửa nhìn anh đang lướt điện thoại trên giường.
Cô cố nép vào cánh cửa che chắn cơ thể chỉ ló ra cái đầu nhìn anh cười trừ.
- Phong Thần, lấy giúp em bộ đồ trong tủ đi.
- Được, coi như anh làm người tốt một hôm vậy.
Emmy khinh bỉ ra mặt đóng cửa lại.
Quay lại với vòi sen, cô hòa mình vào dòng nước mát lạnh.
Phong Thần bỏ điện thoại qua một bên tìm quần áo cho cô.
Mang chúng đến cửa nhà vệ sinh anh lại suy nghĩ gì đó nhếch mép, khuôn mặt bây giờ rõ là rất bi.ến thái.
Quần áo trên người anh bỗng dưng đã nằm la liệt trên sàn nhà.
cạch
Nghe tiếng mở cửa, Emmy cũng không thèm chú ý chỉ tập trung hoà mình vào dòng nước lạnh sau tấm kính mờ của phòng tắm.
- Anh mang đồ vào sao? Để chúng lên kệ cho em đi!
Cảm thấy cơ thể phía sau bị bao phủ khiến cô giật mình quay người lại.
Thân thể tr.ần tr.ụi của người đàn ông làm cô giật mình đẩy anh ra.
- Anh làm gì vậy?
- Làm tì.nh dưới nước, em thấy thế nào?
- Đừng nói nhảm, anh mau ra ngoài.
- Emmy, chúng ta kết hôn đi!
Cô trợn tròn mắt, chuyện gì đang xảy ra vậy? Anh đang cầu hôn cô? Dưới khung cảnh ám muội này sao? Là chân thành rồi đó sao? Emmy cô có nên lắc đầu từ chối rồi giơ chân sút một phát, tẩn tên này ra ngoài hay không?
- Anh không có tình người hả?
- Anh nghiêm túc đó, làm vợ anh được không?
Cô hít sâu nhướn vai nhìn qua chỗ khác suy nghĩ.
Dù khung cảnh cầu hôn này không phải là thứ cô mong muốn, nhưng lấy được anh lại là thứ cô mong muốn.
Xem ra là đành phải miễn cưỡng chấp nhận, dẫu sao thì cưới được cái núi tiền này cũng không thiệt thòi lắm.
- Thế nhẫn em đâu?
- Cái đó… em muốn mấy