Anh ngồi nhìn bác sĩ thực hiện nhiệm vụ của mình.
Bác sĩ sờ trán của cô , rồi lấy tay vén mắt của cô lên xem xét rồi bỏ ra.
Bác sĩ định sẽ khám cho cô.
Lấy đồ dùng cần thiết , đo nhịp tim bình thường.
Anh vẫn ngồi đó nhàn nhã.
Một lúc sau , anh đứng dậy đi xuống dưới nhà.
Trong phòng , bác sĩ vẫn cố gắng khám.
Trán cô bị sốt , người cô mệt mỏi là do bệnh của cô bị tái phát mà thôi ngoài ra không có gì nghiêm trọng cả.
Bác sĩ xuống dưới nhà thấy anh đang ngồi trên phòng khách uống trà.
Bác sĩ ngồi xuống , anh rót trà cho bác sĩ , hỏi:" Cô ấy sao rồi ? " Ánh mắt anh vẫn nhìn vào bàn chứ không dám nhìn thẳng vào bác sĩ
Bác sĩ cầm cốc trà lên uống.
Mùi trà thoang thoảng bay khắp phòng.
Loại trà anh hay dùng là loại trà thảo mộc , trà bổ dưỡng cho tinh thần.
Mùi trà này có nét đặc trưng , uống rồi vẫn không thể nào quên được mùi vị của nó.
Đoạn , bác sĩ nói:" Chị dâu không sao đừng lo " Bác sĩ nhẹ vỗ vai anh , gật gù
" Thế sao cô ấy bị ngất ?? " Anh liền hỏi lại.
Thấy gì đó không đúng cho lắm
" Chị dâu bị triệu chứng bệnh cũ mà thôi " Bác sĩ nhẹ nhàng nói
" Bệnh gì ?? " Nét mặt của anh như có chút gì đó thay đổi
" Chị dâu bị bệnh cơ nhiệt đó.
Mỗi khi mà chị dâu bị tái phát cơ thể sẽ mệt mỏi , nhiệt độ trong người sẽ tăng lên vì vậy chị dâu sẽ chóng mặt.
Nguyên nhân có thể do cách ăn uống nghỉ ngơi không hợp lí hoặc là do thời gian làm việc của chị dâu không được hoàn hảo lắm "
Nói thế chằng phải trách cô hay sao ?? Thời gian ăn uống nghỉ ngơi thế nào của cô sau này cũng không được tự do như trước nữa rồi !! Nhắc tới mới nhớ , Lục Trạch Lễ dạo này đi đâu không biết nữa , không thấy đến chỗ anh chơi.
" Ồ có nghiêm trọng không ?? " Anh hỏi lại rồi cầm cốc trà thảo mộc đó lên uống tiếp.
" Tùy vào chị dâu " Bác sĩ cười nói
" Chọc anh hả ?? Mau nói thật đi " Anh không hề vui nên mới đưa ra đề nghị
Bác sĩ không đùa , hai tay chắp lại với nhau , như sắp nói chuyện gì đó ghê gớm lắm.
Im lặng một vài phút , thở dài rồi nói:" Chị dâu sẽ rất thường xuyên bị.
Dạo này chị ấy không có dùng thuốc hoặc là dùng thuốc không