Lâm Tiểu Nhã mong chờ muốn phát điên luôn rồi!
Cô ta đương nhiên sẵn sàng! Cô ta muốn cùng Doãn Tư Thần bên nhau!
Cô ta phải là người phụ nữ của Doãn Tư Thần! Cô ta muốn mang thai con của Doãn Tư Thần!
Cô ta muốn Cố Hề Hề phải cút đi! Cô ta muốn đoạt lại mọi thứ thuộc về cô ta!
Cô ta chuẩn bị lâu như vậy, rốt cuộc hôm nay có thể thực hiện được!
"Tư Thần! Anh nói gì vậy? Em đương nhiên không hối hận! Lâm Tiểu Nhã giọng đầy ái muội nói:" Tư Thần, chỉ cần anh thích, hôm nay anh muốn thế nào, em cũng sẽ chiều ý anh.. "
Đọc FULL bộ truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc.
Doãn Tư Thần không nói lời vô nghĩa nào nữa, liền dùng khăn lông cột chặt tay của Lâm Tiểu Nhã ra phía sau!
Lâm Tiểu Nhã ban đầu hơi sửng sốt, ngay sau đó nở nụ cười:" Thì ra anh thích chơi như vậy! Chỉ cần anh thích, em đều chiều ý anh! "
Doãn Tư Thần không quan tâm đến lời nũng nịu của Lâm Tiểu Nhã, trói xong cô ta lại, anh liền lấy một khăn lông vo lại nhét vào miệng cô ta, rồi cúi xuống nói nhẹ nhàng bên tai cô ta một câu:" Nếu hôm nay cô muốn hiến thân đến thế, tôi cũng chỉ có cách này để giúp cô toại nguyện! Dina, sau hôm nay, chúng ta hoàn toàn chấm dứt! "
Nói xong, không đợi Lâm Tiểu Nhã kịp phản ứng, Doãn Tư Thần đã lấy điện thoại gọi cho Tiểu A:" Tôi nhớ có một tay quyền anh tên A Minh, nói anh ta đến phòng nghỉ của tôi, tôi có món quà muốn tặng anh ta. "
Lâm Tiểu Nhã ban đầu còn mờ mịt chưa hiểu ý Doãn Tư Thần, nhưng sau cuộc điện thoại này, cô ta phảng phất một ý nghĩ..
Vì cái gì mà anh lại gọi người khác đến đây?
Mình đang ăn mặc như vậy mà.. Khoan đã, anh vừa nói gì? Món quà? Quà gì chứ? Tặng ai chứ? Anh ấy muốn đem mình thành món quà đưa cho người đàn ông khác?
Không! Không thể! Không thể như vậy! Tư Thần, anh không thể đối với em như vậy!
Lâm Tiểu Nhã bắt đầu điên cuồng giãy dụa, nhưng Doãn Tư Thần là ai chứ? Đã chọc giận sự nhẫn nại của anh thì có thể kết thúc dễ dàng sao?
" Cô không phải thích tặng quà cho người khác sao? Thế nào? Giờ cảm giác làm món quà thì ra sao? "Doãn Tư Thần cười tà mị, ánh mắt liễm diễm, vẻ đẹp làm động lòng người, chỉ là nụ cười này giờ đây lại là một phán quyết tử hình đối với Lâm Tiểu Nhã.
Lâm Tiểu Nhã tuyệt vọng nhìn Doãn Tư Thần, không ngừng lắc đầu cầu khẩn.
Không phải như thế này.. Kết quả không thể là như thế này.. Tư Thần, anh không thể đối với em như vậy!
Doãn Tư Thần nhìn Lâm Tiểu Nhã giãy dụa, liền bật cười khinh thường. Anh trước giờ không phải người dễ chọc, Lâm Tiểu Nhã này lại năm lần bảy lượt khiêu khích sự nhẫn nại của anh. Vậy thì, anh sẽ không ngại để cô ta phải hối hận!
Tức thì, A Minh từ bên ngoài gõ cửa tiến vào, vừa vào cửa thì tầm mắt đã dừng ở Lâm Tiểu Nhã.
Lâm Tiểu Nhã bởi vì giãy dụa liên hồi, thân thể đưa đẩy lại càng thêm gợi tình, khiến A Minh nhìn với vẻ thèm thuồng.
" Món quà này để tặng cho cậu! Yên tâm, vẫn còn sạch! "Doãn Tư Thần vỗ vào bả vai của A Minh:" Hôm nay cậu giúp tôi luyện tập cũng vất vả rồi! Đây là khen thưởng cho cậu! Tận hưởng thoải mái đi! "
Nói xong, Doãn Tư Thần liền xoay người rời khỏi phòng nghỉ.
Lâm Tiểu Nhã điên cuồng lắc đầu van xin, nhưng chỉ có thể tuyệt vọng mà nhìn bóng dáng Doãn Tư Thần rời đi. Còn người đàn ông tên A Minh thì vẫn nhìn cô ta thèm khát, cô ta sợ đến mức không ngừng lui về sau, nhưng một góc nhỏ như vậy, còn có chỗ nào để cô ta lui?
Lâm Tiểu Nhã chỉ có thể trơ mắt nhìn người đàn ông này nằm đè lên cô ta một cách thô bạo, thân thể cô ta tưởng như bị xé rách, trong đầu Lâm Tiểu Nhã lúc này chỉ có một tiếng gào thét: Doãn Tư Thần, anh thật là tàn nhẫn!
Doãn Tư Thần rời khỏi phòng nghỉ, Tiểu A nhanh chóng giúp anh thay đổi quần áo rời khỏi phòng tập quyền anh.
Chuyện trong phòng nghỉ ra sao, anh cũng không quan tâm. Nếu dám tính kế với anh thì phải chịu hậu quả!
Nhóm trợ lý đi theo Doãn Tư Thần cũng mau chóng rời khỏi phòng tập quyền anh. Cho dù có người nghe được âm thanh gì trong phòng nghỉ, cũng không có ai dám đi vào, bởi vì đó là phòng nghỉ chuyên dụng của Doãn Tư Thần!
Lúc Cố Hề Hề tan tầm, cô mới phát hiện những chiếc xe hay dùng đều bị Doãn Tư Thần điều đi rồi.
Không cần nghĩ nữa, anh ấy cố tình mà! Anh có thể nhớ dặn dò người đến đưa trái cây cho Mộc Nhược Na, rồi nhờ cô ấy làm nước ép trái cây cho mình, đương nhiên cũng không thể quên là mình không có xe về nhà rồi.
Cố Hề Hề thở dài một tiếng, cô thật không thể nào hiểu nổi tính tình Doãn Tư Thần.
Đang lúc cao điểm tan tầm, đón taxi thật không dễ chút nào. Cố Hề Hề bất lực đứng chờ bên đường, nhìn dòng xe cộ tấp nập qua lại, cô lại thấy mình thật cô đơn.
Lúc cô cảm thấy sắp không kiên nhẫn được nữa thì một chiếc xe đột nhiên dừng lại trước mặt.
" Hề Hề? Em sao lại đứng ở chỗ này? "Cửa sổ hàng ghế phụ được kéo xuống, một giọng nói từ trong xe vang ra.
Cố Hề Hề ngẩn người, cô nhìn theo hướng phát ra giọng nói đó. Liếc mắt một cái, mặt cô liền biến sắc!
Triệu Trạch Cương!
Tên này còn mặt mũi chào hỏi mình?
Ngồi ở ghế phụ là một phụ nữ có làn da trắng hồng, cô ta nhìn Cố Hề Hề với đôi mắt thù địch.
" Hề Hề, em sao lại đứng ở chỗ này? Không lẽ em.. Không lẽ nhanh vậy mà em đã ly hôn? "Triệu Trạch Cương không một chút hổ thẹn vì những gì đã làm trước đây, còn bày bộ dạng thương người nhìn Cố Hề Hề.
Cố Hề Hề không muốn nói chuyện với người đàn ông này.
"