Cái gì? Mẹ bị cô ta bắt cóc? Nói đùa cái gì vậy!
Mình không cần phải tin Lâm Tiểu Nhã nữa! Cô ta hết lần này đến lần khác lừa gạt mình, coi mình như đứa ngốc sao?
Cố Hề Hề liền xóa tin nhắn này, không nghĩ đến nữa. Nhưng lúc này đã có tin nhắn thứ hai gửi đến, đây là tin nhắn hình ảnh.
Thời điểm tầm mắt Cố Hề Hề dừng ở tấm hình này, ánh mắt cô ngưng trọng..
Mẹ! Là mẹ!
Đọc truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc tại đây.
Sao mẹ lại bị Lâm Tiểu Nhã bắt? Không, chuyện này không có khả năng!
Lâm Tiểu Nhã lại gọi tới, Cố Hề Hề không nghĩ ngợi liền bắt máy: "Lâm Tiểu Nhã, cô lại muốn giở trò gì đây?"
"Không có gì, mẹ cô nhớ cô quá, nên tôi mới chiều ý, dẫn bà ta lên thành phố gặp cô. Cố Hề Hề, cô không phải là đứa con gái hiếu thảo sao? Mẹ cô giờ đang ở chỗ tôi, cô còn muốn nhìn thấy mẹ mình không?" Giọng nói đầy ác ý của Lâm Tiểu Nhã vang lên trong điện thoại.
Cố Hề Hề thấy hô hấp của mình trở nên khó khăn!
Thật đáng giận!
Lâm Tiểu Nhã, người cô muốn đối phó là tôi, vì sao lại kéo mẹ tôi vào cuộc! Khi chúng ta còn nhỏ ở bên nhau, mẹ tôi đối xử với cô không tệ. Cô bướng bỉnh bị ba mẹ đánh, nửa đêm bỏ nhà đi, cả nhà cô lo lắng tìm không thấy, là do mẹ tôi đi tìm cô trở về!
Cô đối với tôi bất nhân bất nghĩa, giờ còn lấy oán trả ơn đối với mẹ tôi? Lâm Tiểu Nhã, trái tim cô bị chó ăn rồi sao?
Cố Hề Hề hít một hơi thật sâu, buộc mình bình tĩnh: "Mẹ tôi đang ở đâu?"
"Đương nhiên là ở chỗ tôi, Cố Hề Hề, tôi cho cô một cơ hội. Mang theo một trăm vạn đến đây, tôi sẽ cho mẹ con cô đoàn tụ. Nhớ cho kỹ, không có tiền thì sẽ không thấy người, nếu Doãn Tư Thần hoặc cảnh sát biết, vậy cô chờ nhặt xác mẹ mình đi!" Lâm Tiểu Nhã liền cho một địa chỉ rồi lập tức cúp máy.
Một trăm vạn! Cô lấy đâu ra một trăm vạn?
Mẹ ơi, con nên làm gì bây giờ?
Tiểu Vương thấy sắc mặt Cố Hề Hề tái nhợt, liền vội vàng hỏi: "Thiếu phu nhân, chị làm sao vậy? Cơ thể không thoải mái chỗ nào?"
Cố Hề Hề thấy người mình choáng váng, Tiểu Vương liền đỡ lấy người cô, mãi một lúc sau cô mới mấp máy môi: "Tiểu Vương, giờ trong nhà chị có thể lấy được bao nhiêu tiền mặt?"
Tiểu Vương do dự một chút rồi nói: "Thiếu phu nhân, chuyện này em không quản được. Nhưng tổng giám đốc đã cho chị một thẻ tín dụng không giới hạn rồi mà? Có thể mua sắm thì cũng có thể rút tiền được!"
Cố Hề Hề nghe lời này mới chợt nhớ, đúng vậy, thẻ tín dụng cũng có thể rút tiền được!
Tuy cô không muốn dùng tiền của Doãn Tư Thần, nhưng toàn bộ tiền cô có đều đã chuyển cho Mộc Nhược Na để đưa cho mẹ, giờ trong tay cô quả thật không còn tiền!
Thật xin lỗi anh, Doãn Tư Thần! Tôi chỉ tạm mượn trước, sau này nhất định sẽ trả lại cho anh!
Cố Hề Hề cắn răng, nói với Tiểu Vương: "Dặn tài xế chuẩn bị xe, chị muốn ra ngoài!"
Tiểu Vương thấy sắc mặt Cố Hề Hề quả thật khó coi, cũng không dám chậm trễ, lập tức báo tài xế chuẩn bị xe, cô và cả vệ sĩ cùng đi với Cố Hề Hề ra ngoài.
Đến ngân hàng, Cố Hề Hề mang theo thẻ tín dụng vào quầy để rút tiền. Tài khoản này phát sinh thay đổi, Doãn Tư Thần là người đầu tiên biết.
"Báo với ngân hàng đồng ý lệnh rút tiền." Ngón tay thon dài của Doãn Tư Thần đập từng nhịp trên khẩu súng lục: "Không được chậm trễ."
"Thiếu phu nhân cô ấy.." Tiểu A vẫn còn do dự.
"Yên tâm, tôi đã để người bên cạnh Hề Hề, sao có thể cho ai động đến cô ấy?" Khoé miệng Doãn Tư Thần khẽ nhếch lên: "Lần này Dina muốn cho tôi một chút bất ngờ, nhưng tiếc là cô ta chưa đủ trình độ! Nếu muốn chơi thì tôi sẽ chơi với cô ta!"
"Vâng, tổng giám đốc." Tiểu A tiếp tục báo cáo: "Thiết bị định vị trên xe của thiếu phu nhân đã hoạt động, trong vòng hai mươi cây số đều sẽ bắt được tín hiệu."
"Tốt, xuất phát." Doãn Tư Thần ngồi dậy, Tiểu A lập tức khoác áo choàng vào người Doãn Tư Thần.
Doãn Tư Thần đem theo súng lục để vào trong áo khoác, xoay người rời đi.
Cố Hề Hề bước vào ngân hàng, lập tức có nhân viên tiếp đón đưa vào phòng VIP. Có thể sở hữu thẻ tín dụng kim cương của ngân hàng này chính là một vị khách quyền lực, nhân viên hoàn toàn không dám chậm trễ sơ suất.
Cố Hề Hề liền đi thẳng vào vấn đề, nói muốn rút một trăm vạn tiền mặt, nhân viên không dám hàm hồ, thậm chí không yêu cầu Cố Hề Hề xác minh thân phận, tức thì trong vòng mười phút đã chuẩn bị đủ một trăm vạn.
Đáy lòng Cố Hề Hề âm thầm líu lưỡi. Quả nhiên là một ngân hàng lớn, một trăm vạn nói rút là có ngay lập tức!
Cô nhìn một trăm vạn tiền mặt, cảm thấy như đang nằm mơ. Số tiền lớn như vậy sao có thể lấy được quá dễ dàng?
Vệ sĩ bên cạnh cầm vali đựng tiền rồi hộ tống Cố Hề Hề lên xe.
Cố Hề Hề nói qua điện thoại: "Lâm Tiểu Nhã, toàn bộ hành trình cô cũng thấy rồi, tôi không có báo cảnh sát! Không có lệnh của tôi thì vệ sĩ và trợ lý cũng không dám báo! Giờ tôi đã chuẩn bị tiền, cô có thể đưa máy cho mẹ tôi nói chuyện không?"
Đúng là toàn bộ động tĩnh của Cố Hề Hề đều bị Lâm Tiểu Nhã theo dõi, nghe được tiền đã chuẩn bị sẵn sàng, cô ta thở ra nhẹ nhàng: "Được, tôi sẽ cho mẹ cô nói vài câu!"
Đầu dây bên kia im lặng một lúc, sau đó truyền đến giọng nói bất an của Giản Tiếu: "Hề Hề,