Những lời này của Mộc Nhược Na chính là một con dao sắc nhọn hung hăng đâm vào ngực của Thượng Kha, làm trái tim anh rỉ máu. Nhưng anh không thể phủ nhận, tất cả điều cô nói đều đúng.
"Được rồi, còn chuyện gì nữa không? Nếu không có gì khác thì xin nhường đường." Ánh mắt Mộc Nhược Na lãnh đạm, khẩu khí lạnh lùng.
Thượng Kha từ từ nghiêng người, tránh qua một bên. Mộc Nhược Na không do dự mà xoay người rời khỏi.
Anh nhìn bóng dáng cô rời đi, nhẹ nhàng nói: "Căn hộ và xe mà công ty đã cấp, em có thể tiếp tục sử dụng. Xem như là.. lời xin lỗi của tôi."
"Không cần!" Mộc Nhược Na bình tĩnh đáp: "Tôi không thường ở thành phố, cho nên căn hộ đó cũng không ích lợi gì. Còn xe.. tôi sẽ tự mua lấy một chiếc xe mới."
Đọc FULL bộ truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc.
Mộc Nhược Na chậm rãi cất bước đi, cô không hề quay đầu lại, thật ra không thể quay lại. Sau sự việc ngày hôm nay, cô đã quyết tâm cắt đứt mọi quan hệ với anh!
Thượng Kha, ha hả! Anh luôn như vậy, lúc nào cũng tự cho mình đúng! Một công tử hào môn như anh sao có thể hiểu được tình nghĩa giữa những người bình thường như tôi?
Ánh mắt Mộc Nhược Na ảm đạm, cô vốn dĩ cho rằng mình có tiêu sái mà đĩnh đạc rời đi, nhưng không ngờ trong tim cô lại đau nhói như vậy!
Hề Hề, tôi đột nhiên có thể hiểu được cảm giác của cậu.. Bởi vì biết trước sẽ không thể ở bên nhau, chi bằng nhân lúc chưa lún sâu vào tình cảm thì phải quyết tuyệt cắt đứt, dù cho bây giờ có lừa người dối mình nuôi ảo tưởng, thì một ngày trong tương lai cũng phải sinh ly tử biệt.
* * *
Cố Hề Hề vốn dĩ ăn không nhiều lắm, nhưng vì khẩu vị của cô khá tốt nên mọi người mang theo rất nhiều đồ ăn vặt để cô nhâm nhi. Mỗi người quay trái rồi quay phải, nếm đủ món mà vẫn chưa thỏa mãn.
"Buổi tối không nên ăn nhiều như vậy, thật sự sẽ khó tiêu lắm. Nhưng mà tài nấu ăn của dì thật tuyệt vời!" Mặc Tử Huyên cảm thấy mỹ mãn, vừa vuốt bụng vừa tán thưởng.
Đây là lần đầu tiên cô không để ý giữ gìn hình tượng đại tiểu thư mà vuốt bụng như vậy, lời khen này làm Giản Tiêu rất cao hứng.
"Thích thì tốt, về sau cứ thường xuyên về chơi, dì sẽ nấu ăn cho mấy đứa." Giản Tiêu cười trả lời.
Cố Hề Hề thở dài một tiếng: "Nhưng mẹ giờ không đi làm, thu nhập đâu mà nuôi tụi con nhiều người như vậy?"
Giản Tiếu buột miệng thốt lên: "Còn có Mạch Luân mà!"
Lời này vừa dứt thì biểu tình của các cô gái ở đây đều trở nên hí hửng dị thường. Giản Tiếu thấy vậy mới hậu tri hậu giác mà phản ứng, lập tức sửa miệng: "Không phải, ý mẹ là có thể mượn.."
Cố Hề Hề nhịn cười: "Không sao, chú Mạch Luân nhất định cũng không ngại bỏ tiền cho con gái của người yêu mà, đúng không ạ?"
Mạch Luân ngượng ngùng trả lời: "Ừ, đúng.". truyện đam mỹ
Gương mặt của Giản Tiếu và Mạch Luân đồng thời đỏ ửng lên.
Sau bữa cơm trưa, trợ lý dìu Cố Hề Hề tản bộ bên ngoài, đi tới đi lui để giúp tiêu hóa tốt hơn. Cố Hề Hề từ xa đã thấy Thượng Kha đứng ngây người như phỗng, không biết anh đã đứng đó bao lâu rồi.
Cô bất đắc dĩ lắc đầu muốn xoay người bỏ đi, cô không phải người thích tự dày vò bản thân mà muốn gặp Thượng Kha để anh trách mắng, nên đương nhiên sẽ tránh đi rồi. Chỉ là dù Cố Hề Hề muốn né Thượng Kha, thì anh lại không dễ dàng buông tha cô như vậy.
"Cố tiểu thư, có thể nói chuyện một chút không?" Thanh âm nhàn nhạt của Thượng Kha truyền đến từ phía sau, Cố Hề Hề dù muốn làm bộ như không nghe cũng không được.
Người ta đã cố tình làm lơ, còn muốn gọi lại để hàn huyên sao?
Cố Hề Hề đứng yên, từ từ quay đầu lại: "Thượng tổng có gì chỉ giáo?"
Ánh mắt Thượng Kha một mảnh hồng, không lẽ vừa rồi anh đã khóc? Người có thể khiến Thượng tổng rơi lệ, hẳn phải là một người có bản lĩnh!
Cố Hề Hề gật gật đầu.
Thượng Kha nhìn trợ lý bên cạnh cô, rồi nói: "Tôi muốn nói chuyện một mình với cô, cô yên tâm, tôi sẽ không làm bất cứ điều gì tổn thương cô. Dù cho không thích cô, tôi cũng không phải loại đàn ông khiếm nhã với phụ nữ. Đạo đức không cho phép tôi làm chuyện như vậy."
Cố Hề Hề do dự một chút, rồi nói trợ lý rời đi. Ở đây là chỗ công cộng, có không ít người lui tới nên cô hoàn toàn không lo lắng Thượng Kha có thể gây ra điều bất lợi gì cho cô.
Sau khi trợ lý đã đi, Cố Hề Hề mới ngồi xuống một cái ghế dựa: "Thượng tổng đã muốn nói chuyện, vậy thì chúng ta ngồi xuống từ từ nói."
Thượng Kha chần chừ một chút, ngồi đối diện với cô.
Trong mắt anh, Cố Hề Hề chỉ là một phụ nữ bình thường, sao có thể có ma lực khiến cho những mối quan hệ bền chặt lại rạn nứt trong phút chốc!
Hiện tại Doãn Tư Thần đối với anh đã không còn sự tin tưởng, cả Mộc Nhược Na cũng giữ khoảng cách với anh! Người phụ nữ này sao có thể làm Nhiễm Tịch Vi phải coi cô như đối thủ đáng gờm?
Ở bên đây, Cố Hề Hề cũng không hiểu được Thượng Kha.
Vì cái gì mà người đàn ông này có mắt cũng như mù, chỉ nhìn thấy những mặt tốt giả dối của Nhiễm Tịch Vi mà không nhận ra gương mặt xấu xa đằng sau đó? Vì cái gì mà người đàn ông này tình nguyện để Nhiễm Tịch Vi dắt mũi, lại không thể dốc sức bảo vệ tình cảm với Mộc Nhược Na?
Hai người vốn dĩ là hai lập trường trái ngược nhau, đột nhiên ngồi chung một chỗ, đúng là không biết nên nói gì.
Cố Hề Hề thanh giọng mở lời, chủ động phá vỡ bầu không khí trầm mặc này: "Thượng tổng tìm tôi rốt cuộc có chuyện gì?"
Ánh mắt Thượng Kha chuyên chú dừng trên gương mặt Cố Hề Hề, nghe cô nói vậy mới thu lại đôi mắt đánh giá, mở miệng trả lời: "Trước khi cô xuất hiện, mọi việc không phải như vậy. Tư Thần là người anh em tốt nhất của tôi, Tịch Vi là người em gái tôi thương yêu nhất, Nhược Na là trợ thủ đắc lực nhất và cũng là.. người tôi thích nhất. Nhưng từ khi cô bước vào cuộc đời của chúng tôi thì tất cả đều thay đổi. Cố Hề Hề, tôi rất muốn biết, cô đã làm như thế nào? Tôi trước giờ chưa từng thấy qua một phụ nữ có bản lĩnh như vậy, cô đúng là giúp tôi mở rộng tầm mắt."
Cố Hề Hề nhẹ nhàng cười: