"Vâng, cả thiếu gia hiện tại cũng chiều theo ý lão phu nhân." Trợ lý bên cạnh cung kính trả lời.
Doãn lão phu nhân than nhẹ một tiếng, nói: "Nó vì biết chắc chắn Tư Dược sẽ không thể làm lung lay địa vị của nó tại Doãn gia, nên mới đẩy Tư Dược ra làm lá chắn cho Cố Hề Hề. Thằng nhóc Tư Thần này trước giờ chưa từng nhân từ nương tay với ai, giờ Tư Dược trở về Doãn gia thì an bài thế nào cũng là một vấn đề không nhỏ! Đã nhiều năm như vậy rồi, không biết nó có cho Tư Dược một cơ hội hay không.."
"Lão phu nhân muốn cất nhắc nhị thiếu gia?" Trợ lý kinh ngạc nhìn Doãn lão phu nhân.
"Nói thế nào thì nó vẫn là con cháu của Doãn gia." Doãn lão phu nhân nhàn nhạt trả lời: "Sắp tới trong nhà hẳn sẽ rất náo nhiệt! Dìu ta dậy, chúng ta phải nên chuẩn bị mọi thứ một chút!"
"Dạ." Trợ lý bước đến đỡ Doãn lão phu nhân đứng lên.
Thì ra bà đã ngồi vài tiếng đồng hồ nên hai chân đều tê rần.
Có thể thấy chuyện vừa rồi bà đã phải suy tính rất cặn kẽ, loại trừ hết mọi rủi ro mới ra quyết định dứt khoát.
Doãn Tư Thần ngồi trong phòng, nghe Tiểu A báo cáo mọi việc, anh liền hiểu cá đã cắn câu. Khoé miệng anh nở nụ cười không thể che giấu được, giờ đã có thể an tâm mà thưởng thức cuộc thi mỹ thực ngày mai rồi.
À, nhắc đến mới nhớ, anh rất mong chờ biểu hiện của chuột đồng nhỏ. Không biết khi chuột đồng nhỏ biết thuyền trưởng chính là anh thì sẽ có biểu tình gì nhỉ?
Đọc FULL bộ truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc.
Ngày thứ ba rốt cuộc đã đến.
Cố Hề Hề dậy từ rất sớm, cô cùng mọi người chuẩn bị tốt mọi thứ để tỏa sáng trong cuộc thi hôm nay!
Ha hả ha hả..
Cô vẫn còn ngỡ ngàng về việc mình đã trở thành một đại tỷ phú, hôm nay dù không giành được giải nhất thì cô cũng dư sức mua tặng cho Nhược Na một chiếc Porsche!
Các gia đình đăng ký thi đều sôi nổi thay trang phục đầu bếp, các gian bếp nhỏ được chia thành hai dãy dối diện nhau. Giản Tiếu chỉ huy mọi người kiểm tra toàn bộ nguyên liệu nấu ăn và phụ liệu cẩn thận, sau đó mới đứng vào vị trí bếp trưởng.
Gia đình bên cạnh bỗng nhiên hưng phấn reo lên: "Nghe nói thuyền trưởng sẽ tự mình làm giám khảo! Các người đã gặp đại phó và thuyền phó nhì chưa? Họ rất đẹp trai đó! Không biết thuyền trưởng sẽ còn như thế nào nữa? Có người nói với tôi đã nhìn thoáng được bóng dáng thuyền trưởng, chỉ bóng dáng thôi mà đã làm người ta khuynh đảo, tôi thật sự tò mò! Nghe nói nghi thức kết thúc sẽ là thuyền trưởng trao giải cho người chiến thắng! Thật kích động muốn chết luôn!"
Cố Hề Hề vừa nghe, đáy lòng cười ha hả.
Thuyền trưởng.. cái tên yêu nghiệt đó..
Lúc này di động của Cố Hề Hề báo tin nhắn mới, cô vội mở ra xem thì tức khắc ngây ngẩn cả người.
Là tin nhắn của tên thuyền trưởng vừa mới được nhắc đến: "Hôm nay tôi muốn ăn bánh su kem, cứ xem đây là một yêu cầu cho giao dịch giữa chúng ta."
Cái gì? Thật là! Giao dịch gì mà đòi ăn cái bánh su kem?
Không đòi gì mà lại là bánh su kem, còn dùng để ép mình đổi lấy việc thả bà Cố sao.. đúng là đáng giận mà!
Cố Hề Hề định làm lơ thì đối phương đã nhắn thêm một tin: "Em có muốn biết tôi là ai không? Mang một chiếc bánh su kem đến đây, tôi sẽ nói với em, tôi là ai!"
Ha! Người này thật đúng là.. Được, xem như anh giỏi!
Cố Hề Hề hung hăng tắt màn hình di động rồi quay sang hỏi Mặc Tử Huyên: "Chúng ta có nguyên liệu làm bánh su kem không?"
"Có! Cậu tính làm bánh su kem hả?" Mặc Tử Huyên hỏi lại.
"Ừ, làm một cái thôi." Cố Hề Hề nghiến răng nghiến lợi nói: "Là một giao kèo."
Mặc Tử Huyên nhướng mày, nhưng cô cũng không hỏi gì nữa.
Thời gian thi đã đến, tất cả đều tranh thủ để hoàn thành bài thi của mình. Cố Hề Hề vốn đang có thai nên mọi người không để cô phải động tay vào việc gì, nhưng vì vị thuyền trưởng kỳ quái đòi ăn bánh su kem nên cô mới phải làm một cái.
Cố Hề Hề nhìn lại phần thực đơn kia, phía trên quả nhiên có hướng dẫn làm bánh su kem. Cô từ từ đọc kỹ rồi bắt đầu làm theo.
Ngay lúc này, trên thuyền liền truyền đến tiếng xôn xao.
"Thuyền trưởng kia, đó chính là thuyền trưởng! Trời ơi, thật đẹp trai!"
"Ôi trời, đây đúng là thu hoạch lớn nhất của chuyến đi này! Ngài ấy thật phong độ?"
"Tôi không phải nằm mơ chứ? Tôi luôn cảm thấy đại phó và thuyền phó nhì đã tuấn tú lắm rồi, không nghĩ tới so sánh với thuyền trưởng thì hai người họ chẳng là gì cả!"
Cố Hề Hề ngẩng đầu nhìn lên thì thấy người đàn ông mang mặt nạ đó đang tiến về đây, theo sau anh là các chuyên gia ẩm thực, hôm nay tất cả họ là giám khảo của cuộc thi này.
Các thực khách đã hai ngày được thưởng thức tài nghệ của các đầu bếp đẳng cấp thế giới, hôm nay đến phiên họ phải thi thố thì tất cả đều xắn tay lên hầm hè, hy vọng có thể được các vị đầu bếp trứ danh này tán thưởng một lời.
Cố Hề Hề hiển nhiên cũng không ngoại lệ, đây là mong ước của tất cả mọi người mà.
Vậy mà khi thuyền trưởng xuất hiện thì mục tiêu được đầu bếp tán thưởng đã biến thành được thuyền trưởng tán thưởng!
Tôi muốn thuyền trưởng nhìn đến tôi!
Tôi muốn thuyền trưởng cười với tôi!
Tôi muốn thuyền trưởng tháo mặt nạ xuống, tốt nhất là tặng tôi một nụ hôn thâm tình!
Cố Hề Hề quay đầu nhìn, hình như trừ gia đình của cô ra thì các gia đình khác giống như phát điên vậy. May thật, hóa ra nhà mình có những thành viên còn tương đối bình thường một chút..
Thật ra thì không hẳn bởi vì các thành viên trong gia đình cô bình thường, mà họ đã sớm nhận ra từ thời điểm thuyền trưởng tiến vào thì tầm mắt của