Không lâu sau thì mọi người đã thấy được dáng vẻ mệt mỏi của Vân Tiêu Tình từ bên ngoài bước vào.
"Cô cô!" Cố Hề Hề vội vàng nhìn bà: "Có phải xảy ra chuyện gì hay không?"
Ánh mắt Vân Tiêu Tình thâm trầm, lặng lẽ gật đầu, bà nhận một ly nước lọc từ người hầu, uống một ngụm rồi mở miệng nói: "Trong ba ngày qua thì giá cổ phiếu của Vân gia đã bị tụt dốc, có lẽ ngày mai chúng ta thật sự phải tuyên bố phá sản! Thủ đoạn của đối phương rất ngoan độc, lại nhanh đến mức không thể trở tay kịp, không để cho chúng ta có bất kỳ lối thoát nào. Lần này cô cô đến đây là đã mang theo tất cả tài sản của Vân gia đến, ngoại trừ nhà thờ tổ thì đến cả đại trạch của Vân gia e là cũng không thể giữ được!"
Cố Hề Hề nghe mà sững sờ.. Tại sao mọi chuyện lại diễn tiến như vậy?
Đọc FULL bộ truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc.
Cho dù Vân gia không phải là một gia tộc quá giàu có ở thành phố K, nhưng càng không phải gia đình thường dân, sao có thể nói sụp đổ là sụp đổ nhanh chóng?
Hai vợ chồng Vân lão gia hiển nhiên không ngờ đến tình huống này, sắc mặt Vân lão gia tái nhợt, ông ngồi thẫn thờ rất lâu cũng không thể bình tĩnh được.
Vân phu nhân ngược lại có vẻ kịp thời phản ứng: "Tiêu Tình, chuyện này.. sao có thể? Là có người cố ý muốn trả thù Vân gia chúng ta ư? Dù có trả thù vẫn không thể nhanh đến vậy đã.."
Biểu tình Vân Tiêu Tình trở nên ngưng trọng, đè nén giọng nói: "Em luôn thăm dò về công ty đối phương nhưng lại không có được bất kỳ thông tin gì! Công ty của họ vừa xuất hiện thì đã nhằm vào nguồn kinh doanh chính của Vân gia, không chỉ áp giá thị trường đá quý, mà còn đoạt đi những nguồn cung cấp quan trọng. Mục đích của họ rõ ràng là Vân gia! Thật may là mẹ đã sớm chuẩn bị để di dời phần lớn sản nghiệp, nếu không e là Vân gia thật sự sẽ bị hủy diệt!"
Đáy lòng Cố Hề Hề bỗng nhiên có cảm giác bất an mơ hồ.. Thủ đoạn quyết tuyệt chặt đứt đường sống của đối phương.. sao lại giống phong cách của Doãn Tư Thần đến vậy?
Nhưng.. anh sao có thể đứng đằng sau chuyện này? Anh đang bận công việc tại châu Phi mà? Dù cho anh có thể thao túng mọi chuyện từ xa, thì anh cũng không có lý do gì để làm vậy!
Rốt cuộc, thì Vân gia chính là gia đình của cô, là ba mẹ vợ của anh!
Vân lão gia lúc này đột nhiên khôi phục lại tinh thần, biến cố này tới hoàn toàn bất ngờ, không có một dấu hiệu nào báo trước, nhưng mẹ của ông lại đã sớm chuẩn bị cho việc di dời tài sản của Vân gia, nguyên cớ là vì sao?
Vân lão gia lập tức nhìn về phía Vân lão phu nhân.
Vân lão phu nhân liếc mắt nhìn con trai bà, bà đương nhiên hiểu trong lòng đối phương có ý tứ gì.
Vân lão phu nhân nhẹ nhàng gật gật đầu, nói: "Mẹ đã chuẩn bị từ lâu cho ngày hôm nay, các con chẳng lẽ đã quên lời tiên đoán năm xưa? Vân gia sẽ suy vong ở thế hệ 1111 này, mà cũng ở thế hệ này sẽ trở nên đại hưng. Nhưng hiện tại, chỉ còn một bước nữa là sẽ bị diệt vong."
Cố Hề Hề lại cảm thấy lời này của Vân lão phu nhân thật vớ vẩn.
"Bà nội nói những lời này là có ý tứ gì? Tôi chính là nguyên nhân khiến Vân gia suy vong sao?" Khẩu khí Cố Hề Hề lãnh đạm, tự trong thâm tâm cô vẫn có ác cảm với bà nội.
Cô vừa mới sinh ra, đã bị bà nội đem bỏ đi ở nơi xa xăm hẻo lánh, đến khi trưởng thành thì bị bà dùng kế uy hiếp sống chết của Giản Tiếu mà bức ép cô trở về Vân gia. Cảm giác cuộc sống của mình bị coi thường đùa bỡn như vậy, sao có thể vui vẻ được?
Vân lão phu nhân không trả lời câu hỏi của Cố Hề Hề, mà tiếp tục hỏi Vân Tiêu Tình: "Đối phương vẫn tiếp tục công kích chúng ta?"
Vân Tiêu Tình gật đầu nói: "Họ nói nếu Vân gia không thể bù đắp được phần hao hụt của cổ phiếu thì phải lấy kho điển tịch của chúng ta ra gán nợ. Xem ra mục đích của đối phương chính là nhắm đến tàng thư của Vân gia."
Trừ Vân lão phu nhân ra thì tất cả mọi người đều kinh ngạc, tại sao một thương nhân chỉ quan tâm đến tiền lại điên cuồng chèn ép Vân gia vì một đống sách cổ? Chuyện này nghĩ thế nào đều không hợp lý!
Mục đích của đối phương chính là tàng thư của Vân gia?
Vân lão phu nhân lúc này mới mở miệng nói: "Được rồi, giờ các con đều ở đây, hôm nay ta sẽ tuyên bố Vân gia chính thức di dời đến hòn đảo này! Chúng ta phải ở đây trong một thời gian dài mấy năm sắp tới trước khi có cơ hội trở lại Trung Quốc. Chờ khi chúng ta củng cố được thực lực, đó là thời điểm chín mùi, chính là ngày Vân gia có thể quật khởi! Trong khoảng thời gian này, chúng ta hãy cố gắng nhẫn nhịn, mỗi ngày sẽ có một con thuyền tiếp viện các vật tư từ thành phố đến đây, nếu không cần thiết phải xuất đầu lộ diện thì không cần phải bước ra ngoài."
Cố Hề Hề tức khắc đứng lên: "Không được, tôi phải trở về!"
Cô chỉ còn thời gian ba tháng.. chỉ ba tháng ngắn ngủi, cô phải quý trọng từng phút giây!
Vân lão phu nhân không có ý định ngăn cản Cố Hề Hề, bà chỉ nhàn nhạt nhìn cô, liếc mắt một cái rồi nói: "Con trở về thì bà không có ý kiến gì, con chỉ cần nhớ kỹ thân phận và trách nhiệm của mình. Mặc thiếu gia cũng ở bên ngoài, con và cậu ta nên tiếp xúc với nhau nhiều hơn."
Thân thể Cố Hề Hề khựng lại, cứng đờ người.
Vân Tiêu Tình tiếp tục nói: "Lần này con có thể thuận lợi đến đây là nhờ Mặc thiếu gia giúp đỡ, nếu không có cậu ta thì sợ phần tài sản cuối cùng cũng không thể giữ nổi."
Vân lão phu nhân gật gù, nói: "Mối giao tình của Vân gia và Mặc gia vẫn luôn gắn bó nhiều năm, Mặc thiếu gia thật có lòng."
Cố Hề Hề càng nghe càng hoảng sợ, cô phải mau chóng trở về để xem rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.
"Mẹ sẽ về với con." Vân phu nhân đứng lên, khẩu khí kiên định: "Mẹ không yên tâm khi để con về một mình!"
Vân lão gia gật đầu, nói: "Phu nhân nói đúng, bà cứ đi theo đi. Tôi cũng không rõ Vân gia chúng ta