Doãn Tư Thần nghĩ nghĩ một chút, nhắn một tin cho Tiểu A: "Nói người hầu trong nhà nấu món canh Hề Hề thích uống, nấu nhiều một chút."
Tiểu A trả lời tin nhắn rất nhanh: "Vâng, tổng tài, đã nấu hai nồi lớn, vẫn luôn được giữ ấm."
Doãn Tư Thần cảm thấy thật khó để duy trì tư thế này, nếu cứ tiếp tục thì đêm nay anh sẽ không nhịn được mà muốn cô. Anh vội vàng điều chỉnh lại chỗ ngồi, an tĩnh nhìn ra sắc trời bên ngoài đang tối dần.
Nhìn lại đồng hồ, giờ này hẳn Nhiễm Tịch Vi sắp tới rồi.
Đọc FULL bộ truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc tại đây.
Quả nhiên chưa tới mười phút sau, một chiếc xe hơi màu trắng chậm rãi tiến về đây. Xe vừa dừng lại ở cổng làng du lịch thì bảo vệ nhận được một cuộc điện thoại, sau đó mở cổng cho xe đi vào.
Doãn Tư Thần lúc này mới khởi động xe tiến vào. Nếu những người khác cần xác nhận thân phận, thì máy rà quét chỉ lướt qua dung nhan Doãn Tư Thần là cổng làng du lịch đã mở cửa!
Cố Hề Hề mơ màng tỉnh dậy, mở to mắt ra đã thấy xung quanh là màn đêm đen như mực.
"Dậy rồi à?" Doãn Tư Thần vừa lái xe theo sau xe của Nhiễm Tịch Vi, vừa thấp giọng nói: "Nhiễm Tịch Vi đã xuất hiện."
Nghe đến đây, Cố Hề Hề lập tức tỉnh táo ngồi lại ngay ngắn, cô phát hiện có một tấm chăn nhỏ trên người cô, hiển nhiên cô biết ai đã đắp chăn cho cô, nhưng bây giờ không phải lúc để ý chuyện này.
Cố Hề Hề chăm chú nhìn vào xe ô tô ở trước mắt, đây đúng là xe của Nhiễm Tịch Vi, lúc ở đoàn phim cô đã nhìn thấy vài lần.
"Cô ta muốn đi đâu?" Cố Hề Hề nhịn không được hỏi.
"Hừ, em đoán thử xem?" Tâm tình Doãn Tư Thần có vẻ không tệ.
Cố Hề Hề liếc nhìn Doãn Tư Thần một cái, rồi nói: "Không phải đi gặp đổng sự Chu sao?"
"Nhiễm Tịch Vi không phải ngu ngốc." Doãn Tư Thần nhàn nhạt trả lời: "Đổng sự Chu cũng không phải kẻ bất cẩn."
"Nghĩa là ý tứ gì?" Cố Hề Hề nhất thời khó hiểu.
Doãn Tư Thần quay đầu nhìn thoáng qua Cố Hề Hề, khoé mắt hiện lên ý cười: "Hai kẻ chuyên lừa đảo gặp nhau, em nói họ sẽ làm gì trước?"
"Sẽ giấu con át chủ bài ở nơi an toàn, sau đó đưa hàng giả ra cho đối phương?" Cố Hề Hề lấy ngón tay phải xoa xoa chóp mũi của mình, nhìn chằm chằm vào xe ô tô ở phía trước, thuận miệng nói tiếp: "Hoặc là hai kẻ đó sẽ đều thử xem đối phương có lừa mình không?"
Doãn Tư Thần thấy vẻ suy luận ngây ngô của Cố Hề Hề, quả thật là yêu đến tận xương tủy, chuột đồng nhỏ của anh chính là luôn đáng yêu như vậy.
"Vậy sao?" Ý cười của Doãn Tư Thần càng lớn hơn, giọng nói mang theo sự sủng nịch: "Mục tiêu của Nhiễm Tịch Vi là cổ phần của tập đoàn Doãn thị, số cổ phần trong tay đổng sự Chu không hề ít, ông ta tuy là kẻ háo sắc nhưng thừa hiểu đạo lý việc kinh doanh tuyệt đối không dính đến loại đàn bà ưa dùng nhan sắc. Cho nên đêm nay bọn họ hẹn gặp nhau, xem như định sẵn là lấy giỏ tre múc nước, chỉ là công dã tràng mà thôi."
"Sao anh lại khẳng định vậy?" Cố Hề Hề kinh ngạc.
Hàng chân mày của Doãn Tư Thần nhíu lại, nhưng khoé miệng tươi cười: "Bởi vì chiều này đã có người nhắc nhở đổng sự Chu, nếu mất đi số cổ phần 10% đó thì ông ta sẽ phải rời khỏi hội đồng quản trị." Doãn Tư Thần ý vị thâm trường: "Em nói xem, đối với một người đàn ông đã hai thứ tóc như ông ta, sự nghiệp đã leo được đến đây, thì một người phụ nữ không rõ thân thế quan trọng, hay là cổ phần quan trọng?"
Cố Hề Hề nghĩ nghĩ, liền hỏi: "Nói vậy thì Nhiễm Tịch Vi là mất công dụ dỗ mà không được gì?"
"Không hẳn là không được gì, đổng sự Chu tuy rằng chưa chắc sẽ cho Nhiễm Tịch Vi cổ phần, nhưng có thể cho cô ta một số tiền." Doãn Tư Thần nở một nụ cười kỳ lạ: "Còn số tiền đó được bao nhiêu, vẫn khó nói trước được."
"Nếu giao dịch của họ bất thành, vì cái gì mà chúng ta còn phải theo dõi họ?" Cố Hề Hề nhịn không được tiếp tục hỏi.
Đáy mắt Doãn Tư Thần hiện lên tia sắc bén lãnh huyến, nhàn nhạt trả lời: "Bởi vì anh muốn đạt được cổ phần của tên đổng sự Chu đó!"
Cố Hề Hề kinh ngạc, Doãn Tư Thần là vậy, anh làm gì luôn có tính toán riêng mà không giải thích với bất kỳ ai. Trước đây việc mở bán cổ phiếu của tập đoàn Doãn thị có ưu điểm cho việc huy động vốn từ nhiều nguồn, nhưng xem ra đã đến lúc thu lại để khống chế và tập trung quyền lực.
Cố Hề Hề không biết Doãn Tư Thần còn sắp xếp chuyện gì khác nữa, cô đành an tĩnh ngồi yên.
Không lâu sau xe của Nhiễm Tịch Vi đã dừng lại, đến khi chắc chắn xung quanh không có ai thì cô ta mới xuống xe, kéo cao cổ áo khoác, lấy khăn quàng che kín cổ, kéo thấp vành nón rồi mới đi vào.
Cố Hề Hề tức thì quay sang hỏi: "Chúng ta không đi vào sao?"
"Không cần, đợi ở đây là được." Doãn Tư Thần lười biếng nói: "Đã có người vào thay chúng ta."
Cố Hề Hề ngẩng đầu lên, quả nhiên có vài bóng đen di chuyển thoăn thoắt đã tiến vào trong.
Doãn Tư Thần lấy một chiếc máy tính bảng ra, mang tai nghe vào, trên màn hình đã hiển thị hình ảnh bên trong ngôi nhà. Cố Hề Hề thấy Doãn Tư Thần đã trang bị đủ mọi thứ thì có chút giận dỗi, cô còn tưởng anh một thân một mình đi theo dõi, hóa ra anh đã an bài hết thảy.
Doãn Tư Thần có vẻ tập trung xem hình ảnh trên máy tính bảng, Cố Hề Hề nhịn không được liền tháo một bên tai nghe của anh, và nhét vào lỗ tai của mình. Tâm của Doãn Tư Thần bị hành động làm cho mềm nhũn.
Bởi vì chiều dài