Mấy ngày nay Doãn Tuyết Mạt vẫn chưa thể tìm được cơ hội tiếp cận Tiêu Hằng. Hiện tại vừa liếc mắt thấy Tiêu Hằng rời đi, cô ta đương nhiên không bỏ qua cơ hội này! Một người đàn ông phong độ, cường tráng khôi vĩ, Doãn Tuyết mạt sao có thể dễ dàng buông tay?
Phải biết rằng, nhiều cô gái là thiên kim tiểu thư đến đây hôm nay đã có không ít người len lén nhìn Tiêu Hằng với ánh mắt ái mộ! Đừng vội nghĩ anh chỉ là một thủ tịch trợ lý, bởi vì phải nhìn đến anh là thủ tịch trợ lý của ai nha!
Tựa như vị trí thư ký của một nguyên thủ quốc gia, chắc chắn sẽ khác biệt một trời một vực so với thư ký của một nhà giàu mới nổi! Tiêu Hằng đây chính là thủ tịch trợ lý, đồng thời là thân tín đắc lực của tổng giám đốc tập đoàn Doãn thị, Doãn Tư Thần.
Địa vị của Tiêu Hằng tuyệt đối vượt hơn hẳn không ít các thiếu gia phú hào khác!
Tuy Doãn Tuyết Mạt tự xưng là Doãn gia đại tiểu thư, nhưng cô ta tự biết phần huyết thống đã bị pha trộn của dòng thứ căn bản không có chỗ đứng tại Doãn gia. Nhưng nếu cô ta và Tiêu Hằng ở bên nhau.. như vậy thì không phải hoàn toàn có khả năng lần nữa trở lại mạch dòng chính sao?
Đọc FULL bộ truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc.
Chủ ý và kế hoạch của Doãn Tuyết Mạt quả nhiên không tệ!
Chỉ đáng tiếc.. hiện thực thường không như mong đợi nha!
Tiêu Hằng vừa ra ngoài thì đã biết có người bám theo, nếu trực giác nhạy bén này mà còn không có thì quá uổng phí cho nhiều năm lăn lộn. Bất quá, do cảm giác được đối phương là nữ giới và không có ác ý, nên anh cũng không quan tâm.
Khả năng làm việc của Tiêu Hằng quả là phi thường, chỉ trong chốc lát đã kiểm tra hết mọi khu vực lân cận phòng của Cố Hề Hề, sau đó thuận tiện đi dạo một vòng xem xét toàn bộ sơn trang để đảm bảo an toàn tuyệt đối.
Diện tích sơn trang này không dưới mấy ngàn mét vuông, lối kiến trúc vững chắc tám tầng, không quá cao, lại không quá thấp. Tầng một là đại sảnh cùng với suối nước nóng, khu vực suối tắm được chia thành nhiều phòng nhỏ sử dụng tùy ý các vị khách, lầu hai là phòng ăn lớn dùng cho tất cả mọi người, lầu ba là nơi thư giãn giải trí đa phương tiện, và là phòng tập thể hình cùng với mát xa, từ lầu bốn trở lên là phòng nghỉ cho khách.
Mỗi một tầng đều có một nhà kính trồng hoa và một đài phun nước nhỏ, được trang hoàng xa hoa cực kỳ lộng lẫy. Phần kiến trúc bên ngoài là rừng cây tươi tốt, cách đó không xa là một trang trại nuôi ngựa giống, hiện tại do thời tiết quá lạnh nên đàn ngựa đã được đưa đến nơi khác để chăm sóc, khi tiết trời ấm áp hơn thì đàn ngựa sẽ được đưa trở về để phục vụ cho nhu cầu hưu nhàn của quan khách.
Cố Hề Hề đi dạo một vòng tham quan sơn trang một chút, đúng là một nơi thi vị thích hợp để tịnh dưỡng. Khó trách vì sao Tưởng phu nhân lại chưa từng dùng chỗ này để tiếp khách, bởi vì nơi đây quả thật quá xa hoa, ví như bồn hoa Trà kia đã có trị giá hơn cả trăm vạn!
Nếu gặp phải người không biết thưởng thức hoa mà tùy tiện ngắt bẻ, vậy thì tổn thất quá lớn, tiền tài chỉ là chuyện nhỏ, mấu chốt chính là phí tâm tư của người yêu hoa.
Cố Hề Hề đứng nhìn ngắm nhà kính một lúc, sau đó liền có người phục vụ bước đến cung kính nói rằng cô có thể tự nhiên bước vào nhà kính, và giúp cô lấy dấu vân tay để có thể tự do ra vào.
Vì để trải nghiệm thực tế một chút, Cố Hề Hề đã dùng vân tay mở cửa bước vào nhà kính, hào hứng tham quan các bồn hoa bên trong. Đến khi tham quan nhà kính thứ ba, vô tình tầm mắt của Cố Hề Hề nhìn lướt qua bên ngoài thấy được Tiêu Hằng và Doãn Tuyết Mạt.
Cái gì đang xảy ra vậy? Sao bọn họ lại đi chung?
Tiểu Vương ở bên cạnh thấy được, lập tức khinh thường ra mặt: "Doãn Tuyết Mạt này đúng là da mặt dày! Lúc nào cũng nhắm vào chị, giờ còn muốn quấn lấy anh họ! Anh họ sao có thể để tâm đến loại phụ nữ này?"
Cố Hề Hề tức thì tò mò: "Hả? Vậy Tiêu Hằng thích mẫu phụ nữ thế nào?"
Tiểu Vương ngẩn ngơ, chớp chớp mắt trả lời: "Em chẳng biết nữa.. Anh họ hình như trước giờ chưa từng tiếp xúc với phái nữ."
"Khó tin quá! Tiêu Hằng bề ngoài không tệ, lại cao to, hẳn phải có nhiều cô gái thích anh ta đúng không?" Cố Hề Hề đột nhiên hiếu kỳ, cô ngồi xuống một cái ghế dựa gần đó nhìn Tiêu Hằng và Doãn Tuyết Mạt. Biểu tình của Tiêu Hằng rất lãnh đạm, còn Doãn Tuyết Mạt giống như đang bị kích động nói liên hồi.
Tiêu Vương che miệng cười khúc khích: "Đúng vậy, từ lúc anh họ còn nhỏ đã có nhiều bạn nữ thích anh ấy, chỉ là đa số các cô gái sau đó lại bị tổng giám đốc hút hồn luôn. Nghe anh họ nói, tổng giám đốc lúc nhỏ không khác gì một vương tử trong lòng các thiên kim tiểu thư. Đã có vương tử ở đó thì kỵ sĩ bên cạnh tất nhiên sẽ bị lu mờ. Cho nên các cô gái còn lại thích anh họ của em đều không phải là tầng lớp thượng lưu, chỉ là một vài cô hầu gái hoặc là con nhà bình dân thôi."
Cố Hề Hề liền nói: "Tình yêu và gia thế không thể đánh đồng được."
"Vì anh họ suốt ngày đi theo tổng giám đốc, nên các đối tượng anh ấy tiếp xúc toàn là thiên kim tiểu thư của tầng lớp thượng lưu!" Tiểu Vương tủm tỉm trả lời.
Cố Hề Hề gật gật đầu, đúng là vậy thật!
"Nhưng anh họ của em cũng chẳng coi các thiên kim tiểu thư đó ra gì cả. Anh họ nói những cô gái đó chỉ quan tâm đến tiền tài quyền thế của Doãn gia và dung mạo của tổng giám đốc, chứ không phải thật lòng yêu tổng giám đốc." Tiểu Vương tiếp tục nói: "Tổng giám đốc không thích họ, nên anh ấy không thích luôn."
Cố Hề Hề hơi khịt khịt mũi, cong khoé môi một chút, thật ra thì cô cũng chưa từng thấy Tiêu Hằng thích cô gái nào! Chính cô là Doãn đại thiếu phu nhân mà anh còn bày ra vẻ mặt bất mãn, đến mức cô phải lo lựa lời để nói chuyện với vị đại thủ tịch trợ lý này nữa!
"Mà thiếu phu nhân là trường hợp đặc biệt, chị là mức độ chấp nhận cao nhất của anh ấy đó." Tiểu Vương nói thêm một câu.
Cố Hề Hề nhíu mày nhìn Tiểu Vương: "Em chắc là anh họ của em chấp nhận chị?"
Ngày nào cũng cau có mặt mày với cô, còn bảo là chấp nhận?
Tiểu Vương trả lời với vẻ