Hề Hề lập tức đem nghi vấn trong lòng hỏi ba người trước mặt.
"Khụ khụ!" Mộc Nhược Na tức khắc đứng lên: "Đột nhiên tôi nhớ ra mình quên bấm nút máy giặt thì phải, để đi xem cái đã!"
"Khụ khụ!" Doãn Ngự Hàm cũng đứng lên theo: "Nãy con mới đặt hàng mấy món ăn trên mạng, để con xem thử họ sắp giao chưa."
"Khụ khụ!" Cố Miểu cũng đứng lên ngay sau đó: "Hỏng rồi, con có gọi điện kêu người đến sửa cổng nhà mình mà giờ họ còn chưa tới, con phải gọi lại coi sao, chứ buổi tối mà cổng không khóa kỹ thì rất nguy hiểm!"
Cả ba người tức tốc rời khỏi hiện trường, chỉ để lại mình Hề Hề ngồi nơi đó..
Đọc FULL bộ truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc.
Đây là có chuyện gì? Rốt cuộc là bọn họ biết hay không biết?
"Này này, mọi người, này này, không ai để ý đến tôi sao?" Hề Hề buồn bực trong lòng, cả ba người họ lẩn trốn còn nhanh hơn cơn gió, một giây cũng không kịp cho cô giữ chân họ lại.
Không lâu sau đã có thợ sửa chữa tới thật, leng keng vài tiếng đã hoàn tất việc sửa cổng lớn nhà Hề Hề, còn sơn lại một nước sơn mới rất đẹp mắt.
Hề Hề thay một bộ quần áo khác, sau đó ra vườn gieo trồng hạt giống mới và vun bón tưới nước. Tuy trị an khu vực này không tốt lắm nhưng những chuyện như trộm cắp thì chẳng ai làm, huống hồ nơi này khá vắng vẻ ít người qua lại, nếu có thì chỉ là dân cư ở các nhà xung quanh, vậy nên các loại rau và hoa quả Hề Hề trồng trong sân vườn vẫn luôn rất tươi tốt.
Cả một buổi sáng bận bịu thì cuối cùng Hề Hề đã có thể nghỉ ngơi, cô rót một ly nước và ngồi xuống.
Lúc này ngoài cổng có tiếng động, là Tiểu A đang tươi cười thân thiết mang theo một rổ đầy rau dưa xanh mướt: "Hề Hề tiểu thư, đây là rau xanh chủ tịch dặn tôi đem sang, phần rau này được hái từ Trung Quốc và vừa vận chuyển đến đây tức thì. Có nhiều loại rau quả ở nước Pháp không có, cho nên chỉ có thể đem từ trong nước tới."
Tiểu A cứ vậy mà tự nhiên đem rổ rau tươi vào bếp, Hề Hề ngơ ngác một chút, sau đó vội vàng nói: "Sao tôi có thể cứ nhận không như vậy được, thật xấu hổ quá, nên để tôi thanh toán lại chứ?"
"Không cần đâu, chủ tịch nói đây xem như là thanh toán khoản lương đầu kỳ cho chuyến công tác Anh quốc." Tiểu A đối đáp rất trôi chảy, còn thuận tiện cầm bình tưới nước và tưới qua một lượt quanh vườn rau, nói tiếp: "Chủ tịch dặn tôi báo trước với tiểu thư một tiếng, ngày kia sẽ xuất phát đến Anh quốc, hai ngày sắp tới tiểu thư nên chuẩn bị trước mọi thứ."
"Cũng không có gì để chuẩn bị đâu, đồ đạc của tôi rất gọn nhẹ, đều bỏ vào vali hết rồi." Hề Hề vội vàng nói: "Tôi còn dẫn theo hai đứa nhỏ đi cùng nữa."
"Chủ tịch dặn tôi chuyển lời lại, Hề Hề tiểu thư cứ dẫn con của mình đến Anh quốc theo đúng ngày, còn chủ tịch đi trước có việc, khi qua đó sẽ có nhân viên chuyên trách tiếp đón tiểu thư." Tiểu A cười tủm tỉm nói: "Để Hề Hề tiểu thư thuận tiện chăm sóc hai đứa trẻ nên chủ tịch sẽ an bài một trợ lý ở bên cạnh trợ giúp cô cũng như để ý sinh hoạt hằng ngày của hai cậu bé. Mong tiểu thư không từ chối tâm ý của chủ tịch."
Nghe lời này Hề Hề quả thật không dễ chịu chút nào nha, bản thân cô tối qua đã làm nên chuyện cầm thú như vậy, thế nhưng đối phương lại chẳng hề so đo, còn nhờ trợ lý đến gửi rau xanh cho cô, nghĩ sao cũng cảm thấy áy náy mang tội cả.
Sau khi chuyển lời thì Tiểu A cung kính tạm biệt Hề Hề rồi rời khỏi.
Tầm giữa trưa, quả nhiên Tiểu Vương đã đến, còn kéo theo một vali rất to.
"Thiếu phu nhân, à không.. Hề Hề tiểu thư, em đã tới rồi!" Tiểu Vương tươi cười thân thiết chào hỏi Hề Hề, thấy Mộc Nhược Na cũng ở đây thì mỉm cười: "Mộc tiểu thư, đã lâu không gặp!"
"Tiểu Vương, cô đến rồi à?" Mộc Nhược Na cười cười đáp lại Tiểu Vương.
Hề Hề khó hiểu, nhìn qua nhìn lại: "Hai người quen nhau sao?"
Tiểu Vương cùng Mộc Nhược Na bỗng dưng cứng đờ cả người.. Ôi xong rồi, sao lại quên mất còn người này ở đây?
Đại não Mộc Nhược Na phản ứng rất nhanh, liền trả lời: "Tất nhiên là biết rồi! Cô ấy là nhân viên đắc lực trong nhóm trợ lý của tập đoàn Doãn thị! Tôi từng là phó giám đốc tập đoàn Ody, cậu cũng biết công ty của tôi và tập đoàn Doãn thị có rất nhiều hạng mục hợp tác với nhau, trợ lý của Doãn Tư Thần thì có ai mà tôi không quen biết chứ!"
Tiểu Vương bừng tỉnh, vội vàng đáp: "Đúng, đúng, chính là như vậy!"
"Cậu biết đó, người bận rộn như Doãn Tư Thần thì sẽ có nhiều chuyện không thể đích thân làm, toàn là giao cho trợ lý, cho nên tôi rất thường xuyên gặp mặt trao đổi công việc với các trợ lý của anh ta, đúng không Tiểu Vương?" Mộc Nhược Na nháy mắt liên hồi với Tiểu Vương.
"A, đúng, đúng, đúng!" Tiểu Vương gật đầu lia lịa: "Chính là như vậy!"
Hề Hề cảm thấy hai người họ có gì đó kỳ quái, nhưng nghĩ lại lời giải thích này rất hợp tình hợp lý.
"Tiểu Vương, kỳ thật chị không có gì cần chăm sóc cả." Hề Hề quay lại nói với Tiểu Vương: "Rất cảm ơn ý tốt của Doãn chủ tịch, nhưng chuyến này đến Anh quốc là công tác, không phải đi chơi."
"Chị không cần để ý đâu, chủ tịch đối với đối tác hay cấp dưới đều rất quan tâm, điển hình là em, em đã theo bên cạnh chủ tịch nhiều năm rồi nhưng chưa có ý định đổi công việc bao giờ. Cho nên chút việc này chị cũng đừng ngại, cứ xem đây là phúc lợi của công ty dành cho nhân viên là được." Tiểu Vương rốt cuộc đã phục hồi tinh thần, ứng phó rất trôi chảy.
"Hề Hề, cậu đừng có khách khí nữa, cậu tưởng chăm sóc hai đứa bé là việc dễ dàng sao, cậu làm gì có kinh nghiệm làm mẹ chứ? Cho nên người ta mới để Tiểu Vương đến đây giúp đỡ để cậu chuyên tâm làm việc, nếu không khi tới Anh quốc cậu sẽ bị xoay như chong chóng rồi phát khóc cho xem! Cậu còn có công việc phải xử lý, phải đi theo bên cạnh Doãn chủ tịch, khi đó thì ai ở cạnh hai đứa nhỏ đây?" Mộc Nhược Na nói đỡ lời cho Tiểu Vương: "Tôi thì không thể đi theo cậu rồi, không có tôi ở đó thì ai trông chừng hai đứa nhỏ cho cậu?"
Lời này tức khắc nhắc nhở Hề Hề.
Cuối cùng cũng phải đuối lý, Hề Hề đành nói: "Đúng vậy, sao tôi lại quên mất chuyện quan trọng này chứ? Ai da ai da, là chị không suy nghĩ thấu đáo rồi Tiểu Vương, vậy thì cảm ơn em trước, mấy ngày tới phải làm phiền em vậy."
Tiểu Vương lập tức cười tủm tỉm: "Ngàn vạn lần xin chị đừng khách sáo, em chăm sóc hai đứa nhỏ cũng là chuyện đương nhiên."
Hề Hề nở nụ cười chân thành, nói: "Vậy được, thế thì phiền em trong hai ngày này trông nom hai cậu con trai của chị một chút, chị sẽ đi mua sắm ít đồ chuẩn bị đi Anh quốc."
"À nếu cần mua gì thì cứ đưa danh sách cho em, em sẽ chuẩn bị cho." Tiểu Vương cười ôn nhu: "Đây là công việc của trợ lý, chị chỉ cần nói ra yêu cầu là được, còn lại cứ để em lo."
"Hả? Vậy cũng được sao?" Hề Hề ngại ngùng, quay lại nhìn Mộc Nhược Na.
Mộc Nhược Na cười cười gật gật đầu.
"Vậy được rồi, cảm ơn em nhiều." Hề Hề không khỏi băn khoăn, nói thế nào thì đây vẫn là trợ lý của Doãn Tư Thần mà lại để tùy ý cô sai bảo thì có phải là quá phận không? Bất quá thì cô cũng tò mò muốn biết bản lĩnh cô trợ lý này như thế nào, nên cô đã liệt kê cả một danh sách dài ngoằng lê thê đưa cho Tiểu Vương.
Chưa tới một tiếng đồng hồ sau thì một chiếc xe đã xuất hiện trước cổng nhà, các món đồ mà Hề Hề cần mua đã có đầy đủ, trong số đó có những món là sản phẩm hạn chế số lượng cũng đã mua được!
Hề Hề nghẹn họng trân trối, thật là một trợ lý lợi hại nha!
Thật ra không phải Tiểu Vương lợi hại gì, chẳng qua chỉ là đem danh sách đó giao cho người bên dưới, sau đó mọi thứ sẽ chuẩn bị nhanh chóng.
Hề Hề soạn đồ đạc cả một ngày trời, đến tối đã xong xuôi mọi thứ, tổng cộng là bốn vali rất lớn nhưng toàn là đồ đạc của hai bánh bao nhỏ, còn hành lý của cô chỉ vỏn vẹn trong vali nhỏ nhất.
Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu nhìn thấy Hề Hề bận rộn giúp hai cậu nhóc chuẩn bị hành lý thì lạch bạch chạy tới ôm lấy chân cô làm nũng: "Mommy vất vả quá~!"
Hề Hề cúi xuống ôm lấy hai bánh bao nhỏ, dịu dàng nói: "Chiều mai chúng ta sẽ đến Anh quốc, hai con phải ngoan, hứa với mommy là không được gây rối, không chạy lung tung, được không?"
"Dạ~!" Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu cười cười đắc ý.
Hắc hắc! Anh quốc chính là đại bản doanh của hai vị tiểu thiếu gia đây nha!